Bão lòng...
Tác giả: Mr Bờm
...Giá như...giá như có một cơn bão lòng đi qua tâm hồn bé nhỏ của nó...
thiên nhiên hay...bão lòng...
Nguồn: Thung Lũng Hoa Hồng
...Gió mưa ầm ầm gào thét không gian, gió như muốn xé
toang tất cả...cả tâm can của nó. Lặng trước cửa sổ, nó
đang ngắm mưa gió, bão bùng một cách vô tư lự...giá có
CƠN BÃO LÒNG cuốn đi hết những muộn phiền, đau khổ nó
đang phải chịu đựng có phải hơn k ?!?
Nó nghĩ tới "chị"...cái câu "Điên" mà chị hay nạt nó làm nó
cười suốt buổi. Những khi chị thấy nó đau mà chị còn đau
hơn nó, chị nâng niu, sợ nó bị tổn thương, k muốn ai chạm
vào tâm hồn bé nhỏ của nó. Nó từng hỏi "nếu em yếu quá
chị sẽ mang em tới nơi yên bình như chị hứa chứ ?", chị trả
lời vừa nghiêm vừa ngố :"chị sẽ đem mày thẳng tới bệnh
viện !"...và 2 chị em nó lại cười vang...Lâu rồi nó không
thấy chị, cái dáng người "khác hẳn giọng nói" ấy, nếu nghe
giọng chị thôi ắt hẳn không ai nhận ra khi gặp ngoài đời...!
RẦM !-tiếng sét xé ngang bầu trời cắt ngang dòng suy
nghĩ miên man của nó...trở về thực tại, nó đang bế tắc với
một đống vấn đề đang chờ nó giải quyết..Chậc ! chả biết nó
đủ sức không nữa... Nếu đem đống suy nghĩ, khó khăn, giằn
vặt, khổ đai của nó ra chất đống so sánh với cái thân hình
"mảnh mai" của nó chắc ai cũng phải ồ một tiếng "siêu
nhân" hay "yêu quái" gì gì đấy... Nó tự cười mình.
...Trời vẫn mưa rả rích...nhấp ngụm cà phê lấy tỉnh táo, mà
nói đúng ra là để đêm "có vị" hơn thôi bởi vì nó mất ngủ tự
bao giờ chẳng hay... Cầm cây bút và quyển sổ lên, nó lại
cặm cụi viết, viết cho những gì đã qua, những gì nó mơ sẽ
tới, những suy nghĩ, trăn trở...tất cả khi nó còn có
thể...rồi lại xé...lại viết...
Còn chị...chị quá bận rộn, cho cuộc sống của chị, những tin
nhắn thưa thớt dần, và tất nhiên nó thấy thiếu thiếu gì đó
hằng ngày...một cái quen thuộc !?!
Còn em-người con gái nó thương, chẳng biết nói sao nữa,
nó chỉ biết tự hào và mĩm cười khi nhìn lại :"mình đã làm rất
tốt và hết mình cho cô ấy !".
Nó sống lạc loài bởi không muốn ai bị tổn thương, thương
gia đình, vì người yêu, không bỏ rơi bạn nên đâm ra chính
điều đó làm nó khổ sở và hay bị bỏ rơi...nên trong những
khi giông bão thế này tam.hồn nó lặng đến lạ kỳ và giá
như...giá như thôi có một CƠN BÃO LÒNG đi qua tâm hồn
nó...
Đã được xem 2706 lần
Sưu tầm bởi: mrbom93
Cập nhật ngày 10/11/2013
CẢM NHẬN |
Chưa có cảm nhận nào đc viết cho bài này! |
|
|