:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T
ID:  PASS:  
» Quên mật khẩu   » Đăng ký tài khoản mới
Hỏi và đáp
Hôm nay,  
TRANG CHỦ
Lưu bút
Tình yêu
Diễn đàn
Nghe nhạc
Xem phim
Chơi game
Phòng tranh
Quy định
Hỏi đáp
Tình Yêu
Thơ Tình
Truyện Tình
Nghệ Thuật Sống
Vườn Tình Yêu
Tâm Hồn Cao Thượng
Tin Học
Tin Căn Bản
Mẹo Vặt
Đồ Họa
Internet - Web
Kho Download
IT 360°
Giải Trí
Danh Ngôn
Thơ Thẩn
Truyện Cười
Truyện Ngắn
Truyện Ngụ Ngôn
Truyện Truyền Thuyết
Cổ tích - Sự tích
Thế giới games
Học Ngoại Ngữ
Tiếng Anh
Tiếng Hàn
Tiếng Hoa
English audio
English story
Học qua bài hát
Văn phạm tiếng Anh
Kỷ niệm áo trắng
Người thầy
Thơ áo trắng
Kỷ niệm không phai
LIÊN KẾT
Người thầy

Thư ngỏ cho em

Tác giả: Mai Hương - Trường tiểu học Quốc Tuấn

"Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
".

Điền em yêu thương!

Cô chỉ có thể hình dung được một phần nào nỗi ngạc nhiên, sửng sốt và vui mừng của em khi cùng một lúc nhận được 41 lá thư của cô và các bạn. Ngày hôm qua, cô dạy các bạn của em viết vǎn, đề bài là gửi thư cho bạn thân của em đã theo gia đình chuyển đi nới khác. Đọc bài chuẩn bị của các bạn, cô lặng người đi vi thấy tất cả đều là thư gửi cho em, dù rằng em đơn độc ra đi đến một nơi vô cùng lạ lẫm với em. Ôi, tình cảm học trò, đến giờ cô mới thật hiểu những giọt nước mắt của em và các bạn vì sao lại chảy trong buổi ra đi cùng sự níu kéo đòi ở lại.

Điền em! Chẳng biết em còn nhứ không còn cô thì cứ day dứt mãi vì câu nói của em: "- Cô ơi, cô cho em ở lại với cô" Làm sao cô có thể trả lời ở lại, em có còn ai nữa đâu? Nhớ ngày đầu cô bước lên bục giảng, đôi mắt đen tròn ở cuối lớp cứ mãi háo hức dõi vào cô, dẫu rằng với những lúng túng buổi đầu, cô còn nhiều vấp váp. Đôi mắt đen ấy thúc dục cô phải có trách nhiệm với bài giảng của mình, đem đến cho các em những kiến thức mới. Rồi cô nhận ra rằng cậu học trò ấy chỉ mặc mỗi bộ quần áo tuy rất sạch sẽ. Thế rồi cô còn biết cậu bé không có bố, mẹ cậu là một người đàn bà chẳng được khôn ngoan, bị người ta lợi dụng trong một đêm tối trời. Sinh được cậu, mẹ lại bỏ đi, để lại cậu bé cho người ông đã già nuôi nấng. Cô đã bị bất ngờ khi được biết nǎm nào em cũng học giỏi. Em lại chẳng hề mặc cảm với hoàn cảnh của mình, lúc nào cũng vui vẻ, chan hoà với các bạn. Thế rồi mùa đông lạnh lẽo đến cùng với tuổi 70 của người ông sầm sầm sau lưng. Không chỉ một lần, ông em lụm cụm chống gậy, run rẩy trên con đường làng, đến nhờ cô và nhà trường giúp đỡ em. Và rồi linh cảm của ông đã trở thành hiện thực. Mang vành khǎn buốt lạnh trên đầu, em đến lớp, khóc lặng trong vòng tay của cô và bè bạn.

Ngày hôm ấy, em bảo: "Cô ơi, cho em ở với cô". làm sao cô có thể trả lời, một cô giáo mới ra trường lương và nhu cầu phụ cấp chưa đủ cho nhu cầu tối thiểu hàng ngày. Cô, các bạn, các thầy cô giáo, bà con cô bác có thể giúp đỡ em; nhưng làm sao có thể đảm bảo cho em một cuộc sống đến tuổi trưởng thành? Làm gì cho em đây, cô lặn lội từ xã lên huyện rồi lên thành phố, cuối cùng xin cho em được vào làng S.O.S. Ngày người ta đến đón em, em và các bạn đang học bài phép chia. Thu xếp sách vở ôm gọn trong tay rồi, em đứng lặng nhìn cô và các bạn, nước mắt chan hoà. Cô cũng chẳng thể kìm nổi lòng mình, ước chi ngoài đời cũng có những phép chia giống như trong sách vở. Lúc ấy, chắc rằng đứa học trò bé bỏng của cô không phải chị quá nhiều bất hạnh, em sẽ được hưởng ít nhiều hạnh phúc từ những đứa bạn gia đình êm ấm, đủ đầy san sẻ cho. Lời cuối cùng em nói từ cửa xe: "Cô ơi, em chẳng muốn đi". Điền ơn, cô và các bạn biết nói gì?

Ngày em đi đến làng mới, ngôi nhà mới có mẹ và các anh chị; cô chưa dạy em học về vǎn viết thư, bởi vậy cô chẳng tin những lời trong lá thư em gửi về cho cô, các bạn là của em. Nhưng cô vui khi biết em đã ổn định cuộc sống, đã đi học lại và điều này thì tin: em rất nhớ cô, nhớ lớp 4D đã từng là của em.

Em chưa biết kể về cô giáo mới, lớp học mới bằng lời của chính mình, cô biết. Ngày hôm qua, trong những lá thư của các bạn gửi cho em, cô thầy có bao nhiêu niềm vui mà các bạn muốn em cùng san sẻ. Em cũng đã học vǎn viết thư rồi phải không, hãy viết trả lời, Điền nhé. Lúc nào cô và các bạn cũng đợi tin của em, nơi đây không có ông, không có mẹ nhưng mãi tồn tại một quê hương, em đã đọc:

"Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
".

Đã được xem 2394 lần
Sưu tầm bởi: Gõ Kiến
Cập nhật ngày 14/11/2008


CẢM NHẬN
Chưa có cảm nhận nào đc viết cho bài này!
TÌM KIẾM

Search
« Tìm nâng cao »
TIÊU ĐIỂM
Những lời tri ân tới thầy cô giáo
Lời hay ý đẹp về người thầy
Lá thư của Tổng thống Lincoln gởi thầy giáo dạy con trai ông
Học trò xưa với thầy cô giáo của mình
Kỷ niệm tuổi học trò
Cô giáo tôi
Em cám ơn thầy
Nghề làm Thầy
Người thầy giản dị
Bài học của thầy tôi
SÔI ĐỘNG NHẤT
Lần gặp đầu tiên
Lần gặp đầu tiên
Em mất anh, mãi mãi mất anh!
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Gửi Lại Chút Yêu Thương
Tự tình....
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
Mưa Trên Đảo Nhỏ
LIÊN KẾT WEB
Game Online
Học thiết kế web
Xem phim - Nghe nhạc
Nhạc Flash
Truyện Tranh
Avatars
Chat trên web
NHÀ TÀI TRỢ
 
Thung lũng Hoa Hồng - Mảnh đất của TÌNH YÊU - Diễn đàn TÌNH YÊU lớn nhất Việt Nam- Love Land - Informatics - Relax worlds
Tình Yêu | Tin Học | Giải Trí | Ngoại ngữ | Nghe nhạc | Xem phim | Flash games | Truyện tranh | Thế giới avatars | 15 phút chia sẻ | Lưu bút
Copyright © 2005 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved. Designed and Coded by Thành Nha