Vượt dòng thác suối Đồng TâmTrước cơn mưa đổ tối rầm Đồng MôBán đường leo dốc Khe Ođá tai mèo dựng phải bò hai tayMặt đồi cỏ sắc như gaibước chân cô khắp lối ngoài bản trongHọc trò buổi vắng buổi đôngthả trâu gánh củi trǎm công việc nhàMương dài dẫn máng nước xaruộng nương mấy bậc quả hoa gối mùaBát cơm củ sắn cọng dưaNgười Dao đói chữ ngày xưa đất nghèoThời gian vó ngựa qua đèotiếng chim gọi bạn sớm chiều đã quenĐêm đêm một chấm sao lênngọn đèn, sách vở bên hiên gió dừngTrẻ trên núi, trẻ dưới thungđứa cho giấy bút, đứa mừng áo khǎnLớp mòn mái lá tường ngǎnnhớ miền xuôi chỉ về thǎm ít lầnSợ rồi trẻ lạc dấu chansợ rồi mong nhó lòng dân nhắc nhiềuNgười Dao ở dãy Phai XiêuCàng thương cô giáo càng yêu chữ hiền
Câu thơ tôi thật vô duyêncô ba mươi tuổi việc riêng chưa thànhBản cao vẫn ở một mìnhMột ngôi sao nhỏ lung linh góc trời.