Đừng trách em anh oi!
Xin an đừng trách nhé!
Lời hứa lúc bé thơ!
Em khù khờ wên mất
Lời hứa còn mùi đất
Mùi co? khô zất đậm
Đã cho em ấm long
Trong mong manh giấc mông!
Em wên lời hứa ấy
Là em đã wên an
Quên nhanh bao kí ức
Cả bức tranh ngày nhỏ
An oi em xin loi
Em nào có muốn wên
Nhưng duyên số đã đành
Sao em thay đôie được
Nếu có một điều ước
Em sẽ ước cho mình
Không fải xa wê hương
Đi theo con đường lạ
Để rồi xa anh mãi…!