Đố ai biết việc gì là khó nhất!
Giải toán ư? Có công thức sẵn mà,
Chơi thể thao? Năng khiếu sẵn của ta,
Chuyện đánh lộn? Thằng nào gan chắc thắng.
Tôi tìm mãi...rồi giật mình bất chợt
Bỗng phì cười, khó nhất chính là đây:
Đã bao năm đơn bóng, cu-ki
Chẳng làm được. Bởi việc này khó lắm...
Để ý nhỏ bao mùa mưa, nắng
Trống tan trường cứ lóng ngóng theo sau
Nhỏ lại còn ẩn hiện giấc chiêm bao
Đứng cạnh ai là trong lòng hậm hực.
Ai chẳng biết, phải sống theo quy luật
Phe của ta phải lên tiếng trước tiên
Những đêm về cứ trăn trở triền miên
Làm sao nói: "Tôi yêu em tha thiết"
(Sợ làm vậy nhỏ ta quả quyết
Ê, tên kia nói vậy sợ tui không?
Dưới chân tui đôi guốc nặng vô cùng
Ông kiếm chuyện guốc này bay vô mặt)
Tôi nghĩ vậy, nên lòng luôn trói chặt
Lời tỏ tình hay những tiếng yêu đương
Để mãi nhìn nét trong trắng thân thương
Tìm cơ hội - làm điều khó nhất.