H, mối tình đầu của em!
Anh có nhớ ko? nhớ những gì chúng ta đã có với nhau, dưới mái trường ấy? Tất cả với em như chỉ vừa mới hôm qua thôi. Mới ngày nào, anh vào lớp chúng ta, một hot boy đúng nghĩa, tại sao anh lại để ý đến em, một cô gái ko có gì là nổi bậc? Đó chính là lý do anh có biết ko? Đó là lý do cho tất cả, nếu ko nói là số phận, phải ko anh. Lỗi là do em, do sự cố chấp cố hữu của mình. Nếu thời gian có quay trở lại, cho em lựa chọn lại thì mình có phải chịu cảnh âm - dương cách biệt này ko anh???
Anh có biết là em đã buồn và hối hận như thế nào ko anh? Hồi đó anh hỏi em có yêu anh ko? làm sao em có thể trả lời được khi trong em luôn hoài nghi tình cảm của anh dành cho em chứ? (em xin lỗi vì đã ko tin anh) bên anh có biết bao cô gái (hot girl) vây quanh, em đâu là gì đâu hả anh? em chỉ có thể nói rằng: tui thích Hưng thôi? anh đã hỏi em rằng: Thích hay yêu? tình yêu là gì hả anh? với em? tình yêu là điều gì đó rất to tát, rất lớn lao mà một cô gái mới lớp 12 chưa hiểu đâu. em đã nghĩ là chỉ thích thôi, vì anh đã dành cho em quá nhiều ưu ái, vì anh quá quan tâm em, sự quan tâm trước đó em chưa bao giờ có được từ một người con trai nào khác (hoặc có thể là em chưa dám nhận). Anh trách em, sao ko dám đối diện với tình cảm của mình. em chịu thôi, vì em nghĩ đó chưa phải là yêu. Nhưng khi anh ra đi, đến một vùng đất mới, đến khi sắp mất anh rồi em mới hiểu là em thích anh nhiều như thế nào. Anh chưa một lần thừa nhận tình cảm của mình dành cho em, làm sao em có thể, trong khi em là người con gái ngang ngạnh??? Vậy mà trước ngày ra đi, anh đã khóc, anh đã ôm em và thừa nhận rằng anh yêu em, tại sao lúc đó anh mới nói hả anh? tại sao khi sắp mất đi một điều gì đó mà mình rất trân trọng thì mình mới biết nó quý đối với mình như vậy? em cũng vậy, anh cũng vậy. hai ta quá cố chấp, phải ko anh?