Em ơi,sao em còn đứng đó?
Khi gió mùa vẫn thổi buốt con tim
Con phố tấp nập giờ cũng đã lặng im
Em ơi,sao em còn đứng đó?...
Ôi thuơng sao một thân gái bé nhỏ
Lang thang ngoài đuờng em vẫy khách đi qua
Vì em chỉ là một cô gái bán hoa
Cuộc đời em những khách qua khách lại
Bao mất mát đau thuơng , em đã từng nếm trải
Thuơng xót phận mình:em là gái làng chơi
Dấn thân em vào những chỗ chơi bời
Em không còn là em của ngày xưa nữa
Cuộc tình một đêm,vết thuơng như dao cứa
Suốt cả cuộc đời còn đó những vết đau
Cuộc đời em sẽ thế nào về sau?
Khi tuổi xuân cũng sẽ dần tàn lụi
Lúc ấy thân em cũng giống như hạt bụi
Bay về phuơng nào em có biết chăng em?
Xót thuơng sao đời con gái lấm lem
Em bán mình lấy mấy đồng xu lẻ
Cuộc đời ai có hai lần tuổi trẻ?
Em đánh mất rồi không lấy lại đuợc, em ơi
Giờ còn lại gì ngoài giọt nuớc mắt rơi?
Thân gái mỏng manh em lang thang ngoài phố
Biết nói sao đây cuộc đời em quá khổ
Trên có mẹ già,ở dưới là con thơ
Em lại buớc đi trên con đuờng vắng,bơ vơ
Anh mắt xa xăm nụ cuời trong tê dại
Đau xót,tủi thân,nhơ nhục phận làm gái
Trên đôi má hồng lã trã giọt nuớc rơi
Em về đâu trong đêm tối,em ơi
Gio lạnh buốt xuơng mà áo em quá mỏng
Đã quá quen miệng nguời đời,nói rằng em hư hỏng
Em buớc đi rồi còn lại tiếng rèm pha
Buớc lang thang trong cơn mưa nhạt nhoà
Lê buớc cố đi,nghẹn ngào trong tiếng nấc
Gío vẫn thổi,lạnh lùng cơn gió bấc
Tiếng guốc em về,văng vẳng mãi trong đêm...