Cha ơi,con bị lạc...
Lạc trong nỗi khổ đau
Tháng ngày dài mênh mông
Không tìm được lối thoát...
Hãy nắm lấy tay con
Và hãy mang con đi
Đến thiên đường hạnh phúc...
Trong bóng đêm mịt mùng
Chạy hoài và chạy mãi
Tìm hoài và tìm mãi
Không thấy ánh sáng đâu...
Cha ơi con bị lạc...
Lạc trong biển cô đơn
Lạc trong cơn sợ hãi
Trong nỗi buồn mênh mông...
Mệt mỏi và kiệt sức
Con tuyệt vọng lắm rồi
Lặng lẽ ngồi ôm gối
Giot nước mắt khẽ rơi...
Con bị lạc thật rồi
Ở một nơi đau khổ
Họ gọi là :"trần gian"
Con không thuộc về đó...
Cha hãy mang con đi
Đến nơi cha đang ở
Với sắc hoa muôn màu
Và không còn đau khổ...
Dòng sông chảy trong vắt
Chim muông ríu rít bay
Có tiếng cười hiền hậu
Nụ cười ấy của cha...
Sẽ không còn nước mắt
Sẽ chẳng còn khổ đau
Con sẽ không buồn nữa
Con đùa cùng đám mây...
Con sẽ biến thành gió
Một cơn gió tự do
Sẽ bay khắp muôn nơi
Và ở bên cha mãi...