VỀ ĐI ANH......
Dừng lại đi
Đừng bắt em phải hôn anh lần nữa
Bởi em biết, trong anh từng hơi thở
Có phần gấp gáp hơn
Dừng lại đi, đừng bắt em phải hôn
Vì anh vẫn hắt xì hơi liên tục?
Lại còn kêu mỏi cơ, đau ngực
Đúng SARS rồi anh ơi!
Mặc dù yêu, yêu anh nhất cuộc đời
Nhưng thú thực, em vô cùng sợ chết
Về đi anh, vẫy tay chào vĩnh biệt
Bệnh SARS này, em sợ lắm, bye bye!
Ai bảo rằng hôm qua đi offline
Về đến nhà tay vẫn ko chịu rửa
Ngu thì chết, còn kêu than gì nữa
Có cái khẩu trang mà cũng chẳng chịu đeo
Thôi về đi, xin đừng có đi theo
Virus này nó lây lan nhanh lắm
Đến khi nào cỏ mộ anh xanh thắm
Em sẽ cắm cho vài nén hương
Về đi anh, mỗi đứa 1 con đường......
SARS xuất hiện thì tình mình cũng chết.
Lá Tương Tư
Khi bé tơi mùa thua vừa nở
Những cành run nhanh lạnh lá mừng
Hoa sầu riêng cúi xuống sầu chung
Âu yếm quà mắt ai dài dại
Anh muốn bé từ nay mãi mãi
Như chim kia hot mãi không ngừng
Như đôi khi khoác mãi mùa xanh
Và mãi mãi vần còn mười bảy
Mười bảy tuổi mắt tròn hau háu
Dẫu mắt nhìn có chut xa xăm
Dẫu nhòn nghiêng môt triệu đường cong
Vẫn thấy được lòng anh đường thăng
Con Trai Kí Túc Xá
Lần đầu em nhớ anh yêu
Tìm phòng nội trú, đánh liều ghé thăm.
Thẹn thùng nhẹ đến cửa phòng
Giật mình tưởng lạc vào trong... chợ trời
Đón em, ôi thật chơi vơi
Đẹp đôi gián lượn, rộn lời chuột reo
Chiếu giường cam phận bọt bèo
Trôi lên dạt xuống lộn mèo gối chăn
Quần đùi áo lót nhện giăng
Sách đèn, xoong chảo tung tăng tứ bề
Trên tàn thuốc, dưới cà phê
Cơm thiu, đàn, sáo nằm kề dép da
Thương em anh tặng thơ, hoa...
Thương anh sắm... chổi quết nhà tặng anh!