Ném tạ bất đắc dĩ ...
Thế vận hội mùa Hè Peking 2008, bộ môn ném tạ.
Một anh Mỹ to con, 120 kg, cao 1,95 m, cầm quả tạ, đứng thủ thế, quay đúng điệu bộ nhà nghề, lấy thân làm trục, ném cái vèo cục sắt rơi xa 125 m - một kỷ lục mới!
Đám kí giả ùa tới: „Hi, you american, new worldrecord - How?
Anh Mỹ trẻ nhẽn nụ cười duyên: “My grandfather was an ironworker, my father was an ironworker, I’m an ironworker, very strong” (ông nội tui công nhân hầm mỏ, ông già tui công nhân hầm mỏ, tui làm nghề đào quặng, khỏe như trâu!)
Tiếp theo tới phiên một anh lực sĩ Nga, 125 kg, cao 2,05 m, đưa quả tạ lên vai, lắt léo vặn mình, quăng cái xẹt quả tạ rơi đúng 132 m - lại một kỷ lục mới!
Băng kí giả nhào tới: “Вы, Ruski новые worldrecord – как? (He, you Ruski, neu worldrekordski - wi?” -Hê, đồng chí Ruski, kỷ lục mới, làm thế nào tài vậy?)
Anh người nga lạnh lùng đáp: Ông nội tui đốn gỗ, ông già tui cưa cây, tui thợ mộc - khỏe như voi!
Cuối cùng tới một chàng lực sĩ VN, 55 kg tong teo, lùn 1,6 m, cầm quả tạ, không thèm quay lấy trớn, quăng cái đùng, quả tạ rơi xa 151 m - một kỷ lục vô địch bất ngờ, cả hội trường vang dội!
Đám kí giả như ong vỡ tổ, ùa tới: “Nhìn anh người Á châu thấy yếu ớt, làm sao mà quăng xa khủng khiếp vậy?
Anh VN chán ngán trả lời:
“Ông nội tui thất nghiệp, ông già tui thất nghiệp, tui cũng đang mất việc. Nhưng ba tui hồi ăn ở không, ngày nào cũng dặn dò, lải nhải nói: Hê, quý tử, về sau lập gia đình, vợ đưa tận tay dụng cụ bắt mầy đì cày, nhớ quăng cho thiệt xa nhen con!”