:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T
ID:  PASS:  
» Quên mật khẩu   » Đăng ký tài khoản mới
Hỏi và đáp
Hôm nay,  
TRANG CHỦ
Lưu bút
Tình yêu
Diễn đàn
Nghe nhạc
Xem phim
Chơi game
Phòng tranh
Quy định
Hỏi đáp
Tình Yêu
Thơ Tình
Truyện Tình
Nghệ Thuật Sống
Vườn Tình Yêu
Tâm Hồn Cao Thượng
Tin Học
Tin Căn Bản
Mẹo Vặt
Đồ Họa
Internet - Web
Kho Download
IT 360°
Giải Trí
Danh Ngôn
Thơ Thẩn
Truyện Cười
Truyện Ngắn
Truyện Ngụ Ngôn
Truyện Truyền Thuyết
Cổ tích - Sự tích
Thế giới games
Học Ngoại Ngữ
Tiếng Anh
Tiếng Hàn
Tiếng Hoa
English audio
English story
Học qua bài hát
Văn phạm tiếng Anh
Kỷ niệm áo trắng
Người thầy
Thơ áo trắng
Kỷ niệm không phai
LIÊN KẾT
Truyện Ngắn

Bước qua, bước qua và bước qua

        Tác giả: Khuê Việt Trường

- Em kho cá rất ngon. Em nấu canh chua rất ngon. Hôm nào mời anh tới chỗ em, nấu cho anh ăn nghe.

Anh cứ đùa.

- Anh nói thật đó. Xa quê, gặp một người cùng quê, nói giọng quê mình, nấu món ăn quê mình, ấm áp chi lạ.

- Thật không? Em ăn cơm quán mãi cùng buồn. Muốn nấu ăn thì chẳng ai ăn cùng. Chủ nhật này nhé.

- Ừ, Chủ nhật.

Đó có phải là lời tỏ tình? Ôi, từ cái thuở hẹn hò nhau bằng cách ném đóa hoa ngọc lan bên khung cửa đã xa lắc xa lơ rồi. Nguyệt có đôi lông mày rậm, không buồn tỉa tót. Nguyệt có đôi môi mím lại thật dễ thương, có cách hất tóc ra sau khi có điều suy nghĩ.

Nguyệt sống ở bên kia con sông cuộn trùng nước chảy, bãi cát bồi mỗi năm lộ ra một dải trắng phau, vào những đêm trăng thành chỗ hẹn hò đôi lứa. “Mỗi lần muốn về thành phố, tụi em phải đi đò anh ạ. Nghe nói chỗ này sẽ xây một cây cầu. Khi đó anh muốn ghé thăm quê em thì khỏi phải đi đò”.

Còn Chính thì ở phố, con phố có nhiều ngã tư đường, nhiều con đường lắp đặt đèn xanh đèn đỏ, nhiều con đường chen chúc hàng quán buôn bán. Nghe Chính kể, Nguyệt buột miệng cười: “Anh phải nói nét đặc trưng của nơi anh ở cơ. Thí dụ như đầu con phố có một cây cổ thụ, hay ở ngã tư có một ngôi chùa cổ. Chứ anh nói chung chung như thế thì ở thành phố nào lại không như vậy?”.

“Ờ há, anh nhớ rồi. Đầu con phố anh ở có hai cây cổ thụ to ơi là to. Hai cây này dễ chừng có mấy trăm năm tuổi, cạnh đó là một công viên, sáng thứ bảy chủ nhật mấy người chơi chim cảnh thường tụ họp lại”.

Nguyệt vỗ tay như vừa khám phá ra một điều bí mật: “Ơ, em biết rồi, công viên anh nói có tên là phố Chim Hót. Hồi bé em hay theo bố em đến đó để bán chim. Bố em có tài bẫy chim rất hay. Nào là chim yến, họa mi, sơn ca, vành khuyên... nhiều loại lắm nhớ không hết”.

Ở một nơi không phải quê hương mình, ngẫu nhiên gặp một người cùng quê, rồi có chút kỷ niệm gắn bó, níu nhau như khiến cho gần nhau là đủ. “Hôm nào về quê, anh sẽ tới dòng sông ở gần nhà em ở để tắm một lần, Nguyệt nhỉ?”. Chính nói khi bữa cơm xa quê dọn lên. Bữa ăn chỉ có hai người.

Ô cửa sổ của phòng Nguyệt đang ở trọ nhìn xuống một chợ hoa. Hoa được bày bán tràn ngập khu chợ đó. Hoa từ nơi chợ hoa này trở thành những lẵng hoa, giỏ hoa đến mọi ngõ ngách của thành phố, mang niềm vui đến cho mọi người. Nguyệt nhìn xuống chợ hoa tối ngày xôn xao đó:

- Em chẳng bao giờ mua hoa. Buổi tối đi làm về, tạt qua hàng nào đó, xin một nhánh về chưng cũng được mấy ngày.

Chiếc ly thủy tinh màu trắng đục để ở góc bàn, kề bên cửa sổ như minh chứng lời của Nguyệt. Trong ly là một đóa hoa cẩm chướng màu đỏ. Đóa hoa hững hờ làm mềm một góc phòng.

Vậy đó, khởi đầu là một bữa cơm thân mật. Ai đó nói rằng ranh giới một căn phòng của một người phụ nữ là bàn chân bước qua. Nếu bạn đã bước chân được vào căn phòng đó, cũng có nghĩa là bạn sẽ còn bước qua nhiều lần. Chính đã bước qua bậc cửa đó, đã cùng Nguyệt nhìn xuống khu chợ hoa xôn xao buôn bán.

Có thể ở tận miền quê xa lắc mà họ từng sống có phố Chim Hót, có con sông mỗi năm lộ ra một dải cát trắng phau thành chỗ hẹn hò cho những đôi lứa yêu thương vào đêm trăng sáng. Họ lạc loài nơi thành phố đông người, chợt ấm lòng vì nghe được giọng nói của quê hương. Rồi gió mưa. Rồi có những chủ nhật buồn. Rồi có một cái cớ gì đó để gặp nhau.

- Thôi mình về ở chung với nhau cho vui Nguyệt nhé. Này nhé, ốm đau có người chăm sóc, tiền nhà trả một nửa, ăn cơm chung vẫn vui hơn.

- Không được.

- Anh ở ngoài phòng, nơi em hay bày sách báo đó. Thôi, anh ngủ dưới đất, em ngủ trên giường. Ưu tiên cho phụ nữ.

- Người ta nói…

- Thời buổi @ rồi. Ừ đi.

- Ừ. Nhưng nhớ là chỉ ở chung thôi đấy nhé.

- Ừ.

Vậy là sau những cơn mưa ồ ạt trên phố, sau những bữa cơm chỉ là cái cớ gặp nhau để thưởng thức món ăn. Tất cả chỉ là những cái cớ, Chính và Nguyệt đã chọn cách mà những người cô đơn vẫn chọn.

Thành phố ấy có nhiều con đường, nhưng những con đường xa lạ quá. Thành phố ấy có nhiều khu vườn, nhưng những khu vườn đã bị rào chắn lại. Thành phố có nhiều người, người đi uống cà phê, người đi ăn, người lang thang. Nhưng chẳng có người nào đưa bàn tay cho Nguyệt nắm.

Ôi, bạn thử một lần trượt chân trên một triền đất như sắp bị lao xuống tận lũng sâu. Bàn tay đưa ra, bàn tay nhỏ chới với ấy bị lạc lõng giữa thinh không. Khi đó bạn sẽ hiểu thế nào là một bàn tay nắm. Bạn sẽ biết mình cần một bàn tay nắm đến dường nào.

Và vẫn như muôn thuở giữa người đàn ông và người đàn bà đánh đố nhau, Chính nói:

- Mình hoàn toàn tự do em nhé. Em có quyền yêu bất cứ người đàn ông nào. Em có quyền đi uống cà phê với bất cứ bạn trai nào. Nói chung em vẫn là em.

Nguyệt thầm thì:

- Anh cũng vậy. Mình chỉ ở chung nhà, nấu cơm chung thôi mà.

Đó chỉ là cách giấu đi, lòng bắt đầu dậy sóng. Bạn ở chung với một người khác giới, mỗi ngày gặp, mỗi ngày chạm nhau, mỗi đêm trở mình chạm gặp mùi hương ấy, cái nồng nàn ấy - và chuyện sẽ xảy ra.

Cây cổ thụ nơi góc phố giờ không còn nữa. Người ta đã đốn nó đi do thân cây bị rỗng, cây bị ngã khi một cơn bão lớn đi qua thành phố. Riêng chợ Chim Hót thì vẫn còn. Chính ngắm nhìn những lồng chim được bày trong nắng sớm. Như Chính nghe tiếng cười của Nguyệt: “Ơ, em biết rồi, công viên anh nói có tên là phố Chim Hót”.

Những con chim hồn nhiên nhảy nhót trong lồng, chúng hót líu lo vang một góc công viên. Chính chợt hình dung ra dáng cô bé Nguyệt nhỏ xíu xíu mang chim đến nơi này bán.

“Ngày đó anh đâu biết em có mặt trên trần gian này”. Chính đã nói thế. Chính phóng xe theo con lộ đang thi công. Rồi bắt đầu vào một làng quê yên tĩnh. Chính đi tìm dòng sông nước chảy cuộn trùng của Nguyệt. Dòng sông kia rồi. Dòng sông uốn mình trong buổi chiều mát dịu. Mùa này nước cạn, sông đã để lộ ra bãi cát trắng phau như lời Nguyệt nói. Và một cây cầu đã bắc qua sông.

Chính đi xuống bến sông. Gọi một người chèo đò: “Bác ơi, chở cháu qua sông được không?”. Người lái đò nhìn Chính chăm chăm, như thể nhìn người từ hành tinh khác đến: “Cậu qua sông à?”. Chính gật đầu. “Thế tại sao cậu không qua cầu?”.

Ừ, tại sao Chính không qua cầu? Anh tự hỏi như vậy, nhưng lòng anh đã có câu trả lời.
Anh qua sông chứ không phải bước qua sông. Anh qua sông để tìm cô gái mà anh đã nhận nơi đó những buồn vui trong căn phòng trọ chông chênh. Cô gái trong những đêm trở mình mùa đông chớm lạnh, đưa vòng tay ôm yêu dấu.

Cô gái ấy bảo: “Anh vẫn hoàn toàn tự do”. Khi bắt gặp anh hẹn hò với một người con gái khác, cô gái ấy đã trả lại nhà, rồi dọn hành lý và nói: “Em không thích sống chung với anh nữa. Bảo trọng nhé”.

“Mùa này nước cạn, dòng sông êm lắm. Qua sông bằng thuyền mới thấy được vẻ đẹp của dòng sông”- người lái đò nói với anh. Anh có nghe người lái đò nói đâu. Anh đang dõi mắt nhìn trong những hàng cây xanh ở bên kia sông, căn nhà nào là của Nguyệt? Căn nhà nào?

Anh sẽ tìm đến đó, anh sẽ nói: “Tại sao mình không làm vợ chồng với nhau em nhỉ?”. Anh đã bước qua sông, anh sẽ bước qua, bước qua và sẽ gặp. Anh tin điều đó. Bởi anh nhớ cái mím môi của Nguyệt, nhớ lắm.
Đã được xem 2201 lần
Sưu tầm bởi: Camchuong
Cập nhật ngày 28/05/2007


CẢM NHẬN
Chưa có cảm nhận nào đc viết cho bài này!
TÌM KIẾM

Search
« Tìm nâng cao »
TIÊU ĐIỂM
Harry Potter và Chiếc Cốc Lửa (Harry Potter - phần 4)
Harry Potter và mật lệnh phượng hoàng
Harry Potter và các Thánh Tích của Tử Thần
Harry Potter và Tên Tù Nhân Ngục Azkaban (Harry Potter - phần 3)
Hừng đông
Harry Potter và Hoàng tử lai
Harry Potter Và Phòng Chứa Bí Mật (Harry Potter - Phần 2)
Chạng Vạng - Stephenie Meyer
Harry Potter và hòn đá phù thuỷ
Nhật thực
SÔI ĐỘNG NHẤT
Lần gặp đầu tiên
Lần gặp đầu tiên
Em mất anh, mãi mãi mất anh!
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Gửi Lại Chút Yêu Thương
Tự tình....
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
Mưa Trên Đảo Nhỏ
LIÊN KẾT WEB
Game Online
Học thiết kế web
Xem phim - Nghe nhạc
Nhạc Flash
Truyện Tranh
Avatars
Chat trên web
NHÀ TÀI TRỢ
 
Thung lũng Hoa Hồng - Mảnh đất của TÌNH YÊU - Diễn đàn TÌNH YÊU lớn nhất Việt Nam- Love Land - Informatics - Relax worlds
Tình Yêu | Tin Học | Giải Trí | Ngoại ngữ | Nghe nhạc | Xem phim | Flash games | Truyện tranh | Thế giới avatars | 15 phút chia sẻ | Lưu bút
Copyright © 2005 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved. Designed and Coded by Thành Nha