có những đêm ta mơ thấy em trở lại bên ta thật gần, thật gần... em nằm sát bên ta. gần đến nỗi ta có thể cảm nhận được hơi ấm của em. ta vòng tay ôm lấy em nhưng... bóng hình em tan biến. ta giật mình tỉnh giấc. trước mắt ta chỉ là một khoảng trống mênh mông...
Tôi gặp em khi là thời gian em đi thực tập. Lúc đó em đã có bạn trai. Người đó đã gắn bó với em suốt 4 năm đại học. Dù tôi biết vậy. Nhưng ở em lại toát ra một sức hút mà tôi không thể cưỡng lại được. Tôi đã quyêt tâm theo đuổi em. Và chúng tôi đã có khoảng thời gian hạnh phúc ở bên nhau. Khi thực tập xong, quay trở lại trường để thi tốt nghiệp em đã nói với tôi là hãy quên em đi. Tôi chẳng biết tại sao mình lại quyết định sẽ chờ em mặc dù biết chắc rằng đó sẽ là con đường đau khổ. Nhưng người đau khổ không chỉ có mình tôi. Em cũng chẳng hạnh phúc khi trở lại với bạn trai của mình. Sự giằn vặt để chọn lựa giữa tôi và bạn trai của em đã làm cho em đau khổ. Lúc đó em đã gửi cho tôi một bài thơ mà có lẽ cả cuộc đời này không bao giờ tôi có thể quên được.
Những dòng này em viết dành tặng cho riêng anh đó, người em yêu mãi trong suốt cuộc đời này. tình yêu của mình bất tận giống như cuộc sống này bất tận vậy....