Anh chợt nhớ món quà Hân trao cho anh hôm sinh nhật, một món quà khiến anh bị ám ảnh hoài, có lẽ vì hiệu ứng tình cảm của ba người nên anh mới có cảm giác vậy. Chỉ là một bức tranh sơn mài có hình hai cô gái quay lưng đi…
Em bắt mình phải quên anh đi thật khó anh ah! Em vẫn nhớ anh từng ngày vẫn nhớ về những kỉ niệm đẹp mình đã bên nhau nhớ nụ cười nhớ ánh mắt anh nhìn em trìu mến.
Lần đầu gặp hắn, một tên nom hình thức tạm, trên mức trung bình, em đâu ngờ hắn sẽ là người kết tóc xe duyên với mình. Khi ấy ắt hẳn ông Trời đã dội một quả bom tạ xuống thay cho tiếng sét ái tình lúc hai mắt chúng em chạm vào nhau...