TÔI THẦM ƯỚC MONG ANH QUAY VỀ ĐÂY
<br /> KI NIỆM NÀO CŨNG LÀ ĐẸP NHẤT
<br />MỘT NGÀY NÀO ĐÓ B ẠN SẼ NHỚ TỚI TÔI NHIỀU NHIỀU VÌ KHÔNG PHẢI ĐÓ LÀ TÌNH YÊU
<br />MÀ LÀ TÌNH B ẠN TRAN THẬT NHẤT
<br />KỶ NIỆM ÊM ĐỀM NHẤT CHỈ CÓ NHỮNG TÌNH BẠN
<br /> NHỮNG NGƯỜI BẠN THÂN THƯƠNG CỦA TÔI ƠI!!!!!!!!!!!!!!
<br />TÌNH BẠN LÀ MÃI MÃI, TÌNH YÊU LÀ CHỦ YẾU, TÌNH THÂN LÀ VĨNH CỬU
<br />qua dia chi [email protected] <br /><>CAM ON
<br /></>KAKAKAKAKAKAKAA
<br /><.>HAHAHAHAHA
<br /><.>HIIIIIIIIII
<br /><.> CUOI SANG KHOAI
Thanh Trúc ngồi giữa phòng làm việc có gắn máy điều hòa không khí. Trúc thấy lành lạnh, nhất là phần chân bên dưới robe. Nàng kéo cao cổ áo, chăm chú nhìn về phía ông Tổng Giám Đốc ngồi sau chiếc bàn to. Gần như ông Tổng giám đốc nào cũng giống nhau. Mái tóc muối tiêu, đôi kính cận, sống mũi thẳng và chiếc miệng uy quyền. Trên bàn có một biển nhỏ bằng mica đen, chữ vàng Tổng Giám Đốc Võ Văn Đạt.