Anh đang có một giấc mơ như thế, giâc mơ về con đương ngập màu bằng lăng va một tinh yêu chung thủy không bao giờ đổi thay. Anh biết nơi quê nhà em dang đợi anh về, em đang đợi anh bên con đường ngập màu bằng lăng thương nhớ. phải không em - người yêu bé nhỏ !
Đường vào tim em sao quá là rắc rối Đồ thị hàm số nào cũng chẳng vẽ nổi đường đi Dài vô tận như một số pi Dù cố mấy anh cũng không đi hết Từ bao giờ, vì sao anh không biết Rằng trong anh , em đặc biệt vô cùng Có thể chỉ từ một ánh mắt bỗng dưng Như qua điểm uốn, đồ thị bất ngờ đổi dấu Rồi cứ tự nhiên đồng biến tăng dần
"...Tôi lơ ngơ bước vào và chạm mặt anh... Ấn tượng đầu tiên của tôi về anh là bóng dáng thư sinh chăm chỉ, vừa hì hụi nhóm bếp than đầy khói vừa tranh thủ đọc sách liến thoắng. Bỗng mắt anh ngước lên nhìn tôi không chớp, khiến tôi bối rối khẽ quay đi...".