Thành phố nhỏ yên tĩnh và xinh đẹp, hai người yêu đắm say, mỗi bình minh đều đến bờ biển ngắm mặt trời mọc, và mỗi chiều đi tiễn bóng tà dương ở bãi cát. Dường như những ai đã gặp đôi tình nhân đều nhìn theo với ánh mắt ngưỡng mộ...
TÌNH YÊU THẬT ĐẸP BIẾT BAO KHI TA BIẾT CÁNH GÌN GIỮ VÀ NÂNG NIU NÓ, NÓ KHỌNG PHẢI LÀ MỘT VẬT ĐỂ CÓ THỀ TRAO ĐỔI HAY LÀ MƯU TOAN MÀ NÓ DUOC KẾT THÀNH TỪ LÒNG TIN. CÂU CHUYỆN NÀY LÀ MỘT CÂU TRUYỆN TÌNH BUỒN NHUNG NÓ CŨNG GIÚP CHO NHỮNG AI DANG YÊU VÀ SẼ YÊU BIẾT GIỮ LẤY TÌNH YÊU CỦA CHÍNH MÌNH............ MONG MUỐN LÀM SAO MÌNH VÀ MỌI NGƯỜI ĐỪNG AI RƠI VÀO TRUYỆN TÌNH BUỒN NHƯ VẬY
Có lẽ hơn ai hết tôi là người thấm thía nhất điều ấy, sau khi cuộc hôn nhân được coi là cân xứng “trai tài, gái sắc” kết thúc chóng vánh bằng một quyết định của tòa án.
Giáo dục vẫn luôn là mối bận tâm, là niềm day dứt mà thiết tha của con người, dẫu là nhà bác học hay đứa con của nông dân, khi trái đất vẫn tiếp tục sinh ra trẻ em.