Ngày xưa em luôn quan tâm đến anh vậy mà anh chỉ coi đó là điều tất yếu, anh cho rằng chỉ cần mình cư xử đúng mực với nhau thì mọi chuyện sẽ ổn nhưng anh có nghĩ đến cảm xúc của em bấy lâu nay hay không? Thật sự em không muốn trách anh đâu nhưng mà em thấy như vậy là không công bằng, em không đòi hỏi gì ở anh cả, chỉ là một sự quan tâm cần thiết như những người yêu nhau (rất bình thường phải không anh?). Là con gái ai không mong được người yêu lo lắng chăm sóc cho mình hả anh?Nhưng mà hình như anh chỉ biết nhận mà không biết cho... Em đã vì anh biết bao nhiêu lần rồi anh biết không? Và đã biết bao lần em cho anh cơ hội.... Vậy mà anh hững hờ trước tất cả, để lại cho em một nỗi đau vô tận, mà cho đến giờ em vẫn chưa hiểu được lí do vì sao mình chia tay...
Ngày xưa em luôn quan tâm đến anh vậy mà anh chỉ coi đó là điều tất yếu, anh cho rằng chỉ cần mình cư xử đúng mực với nhau thì mọi chuyện sẽ ổn nhưng anh có nghĩ đến cảm xúc của em bấy lâu nay hay không? Thật sự em không muốn trách anh đâu nhưng mà em thấy như vậy là không công bằng, em không đòi hỏi gì ở anh cả, chỉ là một sự quan tâm cần thiết như những người yêu nhau (rất bình thường phải không anh?). Là con gái ai không mong được người yêu lo lắng chăm sóc cho mình hả anh?Nhưng mà hình như anh chỉ biết nhận mà không biết cho... Em đã vì anh biết bao nhiêu lần rồi anh biết không? Và đã biết bao lần em cho anh cơ hội.... Vậy mà anh hững hờ trước tất cả, để lại cho em một nỗi đau vô tận, mà cho đến giờ em vẫn chưa hiểu được lí do vì sao mình chia tay...
Anh có thể nói cho em biết tại sao không? Trước đây anh đâu cư xử như vậy, chẳng lẽ anh không thương em sao? Vậy tại sao anh nỡ làm cho người con gái anh yêu phải đau khổ?
Chính tai em nghe anh nói lời yêu vậy mà giờ đây anh đã quên hết, anh im lặng trước những giọt nước mắt của em, như vậy có ý nghĩa gì? Thà rằng anh nói một tiếng anh không còn yêu em nữa để em không phải dằn vặt đau khổ... Một lời nói khó lắm sao anh? Giờ đây sao em thấy lời nói của anh đáng giá quá, anh đã thay đổi thật nhiều đến nỗi em không ngờ tới.... Đúng vậy, thái độ dửng dưng của anh làm cho người ta phai day dứt không yên cộng vào đó là hàng ngàn vết cứa không chảy máu nhưng thật sâu anh à.
Vậy thì em ra đi không còn gì tiếc nuối nữa vì người mình yêu thương đã bỏ mặc mình, có phải không anh? Em đã đắn đo rất nhiều trước khi quyết định ra đi em đã không nói lời từ biệt với anh bởi em rất sợ sợ rằng em sẽ không rời bỏ được anh, nhưng em nghĩ như vậy sẽ thanh thản hơn...
Hôm nay, em đã khóc rất nhiều và lại hỏi tại sao, anh nói với bạn của em rằng "Cô ấy không còn ở đây nữa tôi phải làm sao đây, tôi đã mất cô ấy thật rồi sao, thật sự tình cảm của tôi dành cho cô ấy còn rất nhiều và chưa bao giờ phai nhạt, chỉ có điều tôi không ngờ cô ấy ra đi mà không hề cho tôi biết ..." Anh hỏi em ư? Vậy thì em mới là người hỏi anh em phải làm sao đây mới đúng...
Anh ơi, tất cả đã muộn rồi anh có hiểu không? Dù cho giờ đây anh có nói gì đi nữa thì cũng vô ích, em đã quen dần với cuộc sống không có anh... Tuy em rất vui vì biết được anh vẫn còn nghĩ đến em nhưng
Ngày xưa em luôn quan tâm đến anh vậy mà anh chỉ coi đó là điều tất yếu, anh cho rằng chỉ cần mình cư xử đúng mực với nhau thì mọi chuyện sẽ ổn nhưng anh có nghĩ đến cảm xúc của em bấy lâu nay hay không? Thật sự em không muốn trách anh đâu nhưng mà em thấy như vậy là không công bằng, em không đòi hỏi gì ở anh cả, chỉ là một sự quan tâm cần thiết như những người yêu nhau (rất bình thường phải không anh?). Là con gái ai không mong được người yêu lo lắng chăm sóc cho mình hả anh?Nhưng mà hình như anh chỉ biết nhận mà không biết cho... Em đã vì anh biết bao nhiêu lần rồi anh biết không? Và đã biết bao lần em cho anh cơ hội.... Vậy mà anh hững hờ trước tất cả, để lại cho em một nỗi đau vô tận, mà cho đến giờ em vẫn chưa hiểu được lí do vì sao mình chia tay...
Ngày xưa em luôn quan tâm đến anh vậy mà anh chỉ coi đó là điều tất yếu, anh cho rằng chỉ cần mình cư xử đúng mực với nhau thì mọi chuyện sẽ ổn nhưng anh có nghĩ đến cảm xúc của em bấy lâu nay hay không? Thật sự em không muốn trách anh đâu nhưng mà em thấy như vậy là không công bằng, em không đòi hỏi gì ở anh cả, chỉ là một sự quan tâm cần thiết như những người yêu nhau (rất bình thường phải không anh?). Là con gái ai không mong được người yêu lo lắng chăm sóc cho mình hả anh?Nhưng mà hình như anh chỉ biết nhận mà không biết cho... Em đã vì anh biết bao nhiêu lần rồi anh biết không? Và đã biết bao lần em cho anh cơ hội.... Vậy mà anh hững hờ trước tất cả, để lại cho em một nỗi đau vô tận, mà cho đến giờ em vẫn chưa hiểu được lí do vì sao mình chia tay...
Anh có thể nói cho em biết tại sao không? Trước đây anh đâu cư xử như vậy, chẳng lẽ anh không thương em sao? Vậy tại sao anh nỡ làm cho người con gái anh yêu phải đau khổ?
Chính tai em nghe anh nói lời yêu vậy mà giờ đây anh đã quên hết, anh im lặng trước những giọt nước mắt của em, như vậy có ý nghĩa gì? Thà rằng anh nói một tiếng anh không còn yêu em nữa để em không phải dằn vặt đau khổ... Một lời nói khó lắm sao anh? Giờ đây sao em thấy lời nói của anh đáng giá quá, anh đã thay đổi thật nhiều đến nỗi em không ngờ tới.... Đúng vậy, thái độ dửng dưng của anh làm cho người ta phai day dứt không yên cộng vào đó là hàng ngàn vết cứa không chảy máu nhưng thật sâu anh à.
Vậy thì em ra đi không còn gì tiếc nuối nữa vì người mình yêu thương đã bỏ mặc mình, có phải không anh? Em đã đắn đo rất nhiều trước khi quyết định ra đi em đã không nói lời từ biệt với anh bởi em rất sợ sợ rằng em sẽ không rời bỏ được anh, nhưng em nghĩ như vậy sẽ thanh thản hơn...
Hôm nay, em đã khóc rất nhiều và lại hỏi tại sao, anh nói với bạn của em rằng "Cô ấy không còn ở đây nữa tôi phải làm sao đây, tôi đã mất cô ấy thật rồi sao, thật sự tình cảm của tôi dành cho cô ấy còn rất nhiều và chưa bao giờ phai nhạt, chỉ có điều tôi không ngờ cô ấy ra đi mà không hề cho tôi biết ..." Anh hỏi em ư? Vậy thì em mới là người hỏi anh em phải làm sao đây mới đúng...
Anh ơi, tất cả đã muộn rồi anh có hiểu không? Dù cho giờ đây anh có nói gì đi nữa thì cũng vô ích, em đã quen dần với cuộc sống không có anh... Tuy em rất vui vì biết được anh vẫn còn nghĩ đến em nhưng mà em xin anh đừng phá vỡ cuộc sồng vốn đang rất bình yên của em. Em vẫn rất yêu anh, những lời nói của anh sẽ xoa dịu phần nào vết thương của em nhưng mà anh ơi đáng tiếc vết thương quá sâu, anh đừng trách em, em đã cho anh nhiều cơ hội rồi chỉ là anh không biết trân trọng những gì anh đang có mà thôi
Giờ không còn ở bên anh nữa, và có khi mình gặp nhau sẽ xem như không thấy nhau nhưng đôi khi em vẫn nhớ về anh, nhớ về những gì mà anh đã mang lại cho em, vì đó là một hạnh phúc lớn lao mà em đã có
Em lúc nào cũng mong người yêu em được hạnh phúc cho dù người sánh bước bên anh không phải là em nhưng mà mong anh hãy sống tôt giống nh
Ngày xưa em luôn quan tâm đến anh vậy mà anh chỉ coi đó là điều tất yếu, anh cho rằng chỉ cần mình cư xử đúng mực với nhau thì mọi chuyện sẽ ổn nhưng anh có nghĩ đến cảm xúc của em bấy lâu nay hay không? Thật sự em không muốn trách anh đâu nhưng mà em thấy như vậy là không công bằng, em không đòi hỏi gì ở anh cả, chỉ là một sự quan tâm cần thiết như những người yêu nhau (rất bình thường phải không anh?). Là con gái ai không mong được người yêu lo lắng chăm sóc cho mình hả anh?Nhưng mà hình như anh chỉ biết nhận mà không biết cho... Em đã vì anh biết bao nhiêu lần rồi anh biết không? Và đã biết bao lần em cho anh cơ hội.... Vậy mà anh hững hờ trước tất cả, để lại cho em một nỗi đau vô tận, mà cho đến giờ em vẫn chưa hiểu được lí do vì sao mình chia tay...
Ngày xưa em luôn quan tâm đến anh vậy mà anh chỉ coi đó là điều tất yếu, anh cho rằng chỉ cần mình cư xử đúng mực với nhau thì mọi chuyện sẽ ổn nhưng anh có nghĩ đến cảm xúc của em bấy lâu nay hay không? Thật sự em không muốn trách anh đâu nhưng mà em thấy như vậy là không công bằng, em không đòi hỏi gì ở anh cả, chỉ là một sự quan tâm cần thiết như những người yêu nhau (rất bình thường phải không anh?). Là con gái ai không mong được người yêu lo lắng chăm sóc cho mình hả anh?Nhưng mà hình như anh chỉ biết nhận mà không biết cho... Em đã vì anh biết bao nhiêu lần rồi anh biết không? Và đã biết bao lần em cho anh cơ hội.... Vậy mà anh hững hờ trước tất cả, để lại cho em một nỗi đau vô tận, mà cho đến giờ em vẫn chưa hiểu được lí do vì sao mình chia tay...
Anh có thể nói cho em biết tại sao không? Trước đây anh đâu cư xử như vậy, chẳng lẽ anh không thương em sao? Vậy tại sao anh nỡ làm cho người con gái anh yêu phải đau khổ?
Chính tai em nghe anh nói lời yêu vậy mà giờ đây anh đã quên hết, anh im lặng trước những giọt nước mắt của em, như vậy có ý nghĩa gì? Thà rằng anh nói một tiếng anh không còn yêu em nữa để em không phải dằn vặt đau khổ... Một lời nói khó lắm sao anh? Giờ đây sao em thấy lời nói của anh đáng giá quá, anh đã thay đổi thật nhiều đến nỗi em không ngờ tới.... Đúng vậy, thái độ dửng dưng của anh làm cho người ta phai day dứt không yên cộng vào đó là hàng ngàn vết cứa không chảy máu nhưng thật sâu anh à.
Vậy thì em ra đi không còn gì tiếc nuối nữa vì người mình yêu thương đã bỏ mặc mình, có phải không anh?
Ngày xưa em luôn quan tâm đến anh vậy mà anh chỉ coi đó là điều tất yếu, anh cho rằng chỉ cần mình cư xử đúng mực với nhau thì mọi chuyện sẽ ổn nhưng anh có nghĩ đến cảm xúc của em bấy lâu nay hay không? Thật sự em không muốn trách anh đâu nhưng mà em thấy như vậy là không công bằng, em không đòi hỏi gì ở anh cả, chỉ là một sự quan tâm cần thiết như những người yêu nhau (rất bình thường phải không anh?). Là con gái ai không mong được người yêu lo lắng chăm sóc cho mình hả anh?Nhưng mà hình như anh chỉ biết nhận mà không biết cho... Em đã vì anh biết bao nhiêu lần rồi anh biết không? Và đã biết bao lần em cho anh cơ hội.... Vậy mà anh hững hờ trước tất cả, để lại cho em một nỗi đau vô tận, mà cho đến giờ em vẫn chưa hiểu được lí do vì sao mình chia tay...
Ngày xưa em luôn quan tâm đến anh vậy mà anh chỉ coi đó là điều tất yếu, anh cho rằng chỉ cần mình cư xử đúng mực với nhau thì mọi chuyện sẽ ổn nhưng anh có nghĩ đến cảm xúc của em bấy lâu nay hay không? Thật sự em không muốn trách anh đâu nhưng mà em thấy như vậy là không công bằng, em không đòi hỏi gì ở anh cả, chỉ là một sự quan tâm cần thiết như những người yêu nhau (rất bình thường phải không anh?). Là con gái ai không mong được người yêu lo lắng chăm sóc cho mình hả anh?Nhưng mà hình như anh chỉ biết nhận mà không biết cho... Em đã vì anh biết bao nhiêu lần rồi anh biết không? Và đã biết bao lần em cho anh cơ hội.... Vậy mà anh hững hờ trước tất cả, để lại cho em một nỗi đau vô tận, mà cho đến giờ em vẫn chưa hiểu được lí do vì sao mình chia tay...
Anh có thể nói cho em biết tại sao không? Trước đây anh đâu cư xử như vậy, chẳng lẽ anh không thương em sao? Vậy tại sao anh nỡ làm cho người con gái anh yêu phải đau khổ?
Chính tai em nghe anh nói lời yêu vậy mà giờ đây anh đã quên hết, anh im lặng trước những giọt nước mắt của em, như vậy có ý nghĩa gì? Thà rằng anh nói một tiếng anh không còn yêu em nữa để em không phải dằn vặt đau khổ... Một lời nói khó lắm sao anh? Giờ đây sao em thấy lời nói của anh đáng giá quá, anh đã thay đổi thật nhiều đến nỗi em không ngờ tới.... Đúng vậy, thái độ dửng dưng của anh làm cho người ta phai day dứt không yên cộng vào đó là hàng ngàn vết cứa không chảy máu nhưng thật sâu anh à.
Vậy thì em ra đi không còn gì tiếc nuối nữa vì người mình yêu thương đã bỏ mặc mình, có phải không anh? Em đã đắn đo rất nhiều trước khi quyết định ra đi em đã không nói lời từ biệt với anh bởi em rất sợ sợ rằng em sẽ không rời bỏ được anh, nhưng em nghĩ như vậy sẽ thanh thản hơn...
Hôm nay, em đã khóc rất nhiều và lại hỏi tại sao, anh nói với bạn của em rằng "Cô ấy không còn ở đây nữa tôi phải làm sao đây, tôi đã mất cô ấy thật rồi sao, thật sự tình cảm của tôi dành cho cô ấy còn rất nhiều và chưa bao giờ phai nhạt, chỉ có điều tôi không ngờ cô ấy ra đi mà không hề cho tôi biết ..." Anh hỏi em ư? Vậy thì em mới là người hỏi anh em phải làm sao đây mới đúng...
Anh ơi, tất cả đã muộn rồi anh có hiểu không? Dù cho giờ đây anh có nói gì đi nữa thì cũng vô ích, em đã quen dần với cuộc sống không có anh... Tuy em rất vui vì biết được anh vẫn còn nghĩ đến em nhưng mà em xin anh đừng phá vỡ cuộc sồng vốn đang rất bình yên của em. Em vẫn rất yêu anh, những lời nói của anh sẽ xoa dịu phần nào vết thương của em nhưng mà anh ơi đáng tiếc vết thương quá sâu, anh đừng trách em, em đã cho anh nhiều cơ hội rồi chỉ là anh không biết trân trọng những gì anh đang có mà thôi
Giờ không còn ở bên anh nữa, và có khi mình gặp nhau sẽ xem như không thấy nhau nhưng đôi khi em vẫn nhớ về anh, nhớ về những gì mà anh đã mang lại cho em, vì đó là một hạnh phúc lớn lao mà em đã có
Em lúc nào cũng mong người yêu em được hạnh phúc cho dù người sánh bước bên anh không phải là em nhưng mà mong anh hãy sống tôt giống như em lúc này
Biết rằng quên đi một người không phải dễ dàng vậy thì anh đừng bao giờ quên em mà hãy nhớ suốt đời , mình hãy luôn nghĩ về nhau anh nhé.... Với em ngôi sao anh không bao giờ tắt.... just for you
Hôm nay, em đã khóc rất nhiều và lại hỏi tại sao, anh nói với bạn của em rằng "Cô ấy không còn ở đây nữa tôi phải làm sao đây, tôi đã mất cô ấy thật rồi sao, thật sự tình cảm của tôi dành cho cô ấy còn rất nhiều và chưa bao giờ phai nhạt, chỉ có điều tôi không ngờ cô ấy ra đi mà không hề cho tôi biết ..." Anh hỏi em ư? Vậy thì em mới là người hỏi anh em phải làm sao đây mới đúng...
Anh ơi, tất cả đã muộn rồi anh có hiểu không? Dù cho giờ đây anh có nói gì đi nữa thì cũng vô ích, em đã quen dần với cuộc sống không có anh... Tuy em rất vui vì biết được anh vẫn còn nghĩ đến em nhưng mà em xin anh đừng phá vỡ cuộc sồng vốn đang rất bình yên của em. Em vẫn rất yêu anh, những lời nói của anh sẽ xoa dịu phần nào vết thương của em nhưng mà anh ơi đáng tiếc vết thương quá sâu, anh đừng trách em, em đã cho anh nhiều cơ hội rồi chỉ là anh không biết trân trọng những gì anh đang có mà thôi
Giờ không còn ở bên anh nữa, và có khi mình gặp nhau sẽ xem như không thấy nhau nhưng đôi khi em vẫn nhớ về anh, nhớ về những gì mà anh đã mang lại cho em, vì đó là một hạnh phúc lớn lao mà em đã có
Em lúc nào cũng mong người yêu em được hạnh phúc cho dù người sánh bước bên anh không phải là em nhưng mà mong anh hãy sống tôt giống như em lúc này
Biết rằng quên đi một người không phải dễ dàng vậy thì anh đừng bao giờ quên em mà hãy nhớ suốt đời , mình hãy luôn nghĩ về nhau anh nhé.... Với em ngôi sao anh không bao giờ tắt.... just for you
Biết rằng quên đi một người không phải dễ dàng vậy thì anh đừng bao giờ quên em mà hãy nhớ suốt đời , mình hãy luôn nghĩ về nhau anh nhé.... Với em ngôi sao anh không bao giờ tắt.... just for you
Giờ không còn ở bên anh nữa, và có khi mình gặp nhau sẽ xem như không thấy nhau nhưng đôi khi em vẫn nhớ về anh, nhớ về những gì mà anh đã mang lại cho em, vì đó là một hạnh phúc lớn lao mà em đã có
Em lúc nào cũng mong người yêu em được hạnh phúc cho dù người sánh bước bên anh không phải là em nhưng mà mong anh hãy sống tôt giống như em lúc này
Biết rằng quên đi một người không phải dễ dàng vậy thì anh đừng bao giờ quên em mà hãy nhớ suốt đời , mình hãy luôn nghĩ về nhau anh nhé.... Với em ngôi sao anh không bao giờ tắt.... just for you