Nếu so với thời kỳ son trẻ thì thân hình vợ tôi khá phát triển .Ngực đầy đặn ,mông to hơn và tất nhiên vòng eo cũng gia tăng theo .Với tôi như thế là mập ...nhưng đó chỉ trong ý nghĩ thôi chứ chưa bao giờ tôi lại dại dột dùng tính từ đó để nói về thân hình vợ tôi .Đơn giản bởi vì đâu có nguời đàn bà nào muốn bị phê bình là mập mà vợ tôi thì thuộc về nhóm tối kỵ ,luôn luôn có ảo tuởng là mình vẫn son trẻ như thuở còn xuân .
Công bằng mà nói ,vợ tôi chưa phải loại sồ sề ,nàng rất chịu khó tập thể dục và theo dính thời trang từ đầu mày đến cuối mắt .
Ra đuờng gặp một cô gái nào ăn mặc thật mốt lạ mắt đẹp đẽ ,nàng liền bấu áo tôi và hỏi ,trăm lần như một ,câu đầu tiên thuộc loại so sánh và câu thứ hai thuộc loại có ,không .
_Anh nè ,trông em có mập bằng cô đi xe 84 phía bên kia đuờng không ?cô ấy với em ai to hơn ai ?
Rồi tiếp đến :
_Mốt đó hơi lạ phải không anh ?Nếu thay màu vải sáng hơn ,em mặc đuợc đấy .
Và tất nhiên tôi cũng trả lời theo thứ tự :
_Dĩ nhiên là cô ấy .
_Rất hợp em à.
Nghe ,và trả lời riết đâm thành thói quen ,đôi khi tôi chưa kịp nghe câu hỏi đã nhấp nhỏm câu trả lời rồi mà không sai một ly .và cũng vì thế mà đã xảy ra sự cố .
Hôm Noen ,hai đứa chúng tôi cỡi xe đi một vòng quanh thành phố .Ôi ,mùa diện nên các cô ăn mặc mới đẹp làm sao .Tôi vừa chạy xe vừa nhìn ngang nhìn ngửa .Vợ tôi cũng cố ngắm nghía các cách ăn mặc để làm vốn thời trang cho mình .Có tiếng hỏi :
_anh ơi ,nhìn cô mặc áo xanh kia kìa ,giống model em chưa .Anh xem em và cô ấy mặc mốt này ai đẹp hơn ?
Tôi không nghe rõ câu hỏi vì mải mê nhìn ngắm ,nên trả lời theo quán tính :
_Tất nhiên là cô ấy rồi .
Tiếng còi xe ,tiếng nhạc phát ra từ một phòng trà át hẳn câu nói ''hờn mát ''của nàng :
_Ngó bộ anh hợp nhãn với cô ấy rồi .
Khổ thân tôi ,quen miệng ,tôi cứ trả lời như cái máy :
_Rất hợp em à .
Các bạn có biết sự thể xảy ra như thế nào không ?
Tôi chả dám kể ra đây vì xem như đó là một kỷ niệm đau buồn nên dấu kín .
Sóng gió rồi cũng qua .Nhưng sau mấy câu trả lời vô phuơng tháo gỡ và sự biện bạch của tôi ,nàng chú ý nhiều hơn về thời trang và lần này ,không chú ý bằng mắt mà bằng cả thực tế đến chóng mặt .
Một buổi chiều đi làm về ,buớc chân vào phòng khách tôi không còn tin vào mắt mình nữa .Nhưng đúng là vợ tôi ,tóc xoắn từng chùm loà xoà rối bùng .Mắt viền màu đỏ lửa như quầng mắt của Quan Vân Truờng ,quần thun bó sát hai màu lập thể ,áo dài quá gối sọc xanh trắng
_Anh ơi ,bữa nay mình đi xem phim nhé .Anh xem cái áo này mốt chưa ?phải giành giựt lắm mới mua đuợc ,cả Sài Gòn chỉ có mỗi một chiếc duy nhất ,một trăm bảy chục ngàn ...(giọng nàng nhỏ lại )hơi mắc nhưng đáng tiền anh à .
Tôi không biết phải nói sao bởi tôi là nguời không có khả năng nói dối vợ .
_Hai đứa nhỏ đâu rồi em ?
_Em cho tụi nó về má chơi ...bữa nay mình rảnh ...đi chơi rồi đi ăn luôn ...em không nấu cơm ...ít nguời nấu mắc công quá ...
Đấy là một lý do thôi vì nàng muốn khoe đồ mới mà .
_Nhưng để anh tắm một cái đã .
_Anh tắm rồi diện bộ đồ mốt nhất đó nghe .À ,mà anh thấy em thế nào ?Có'' hợp nhãn ''không ?
Nàng lại nhắc chuyện cũ .Tôi đánh đuờng tháo lui :
_Tóc em còn uớt ,sấy khô đi trong khi anh tắm .
Nàng sờ tóc rồi cuời ngặt nghẽo ,
_Trời ơi ,anh thiệt cổ lỗ .Tóc kiểu này thoa sáp Thái nên trông như vậy chớ đâu phải uớt .
Tôi thở dài :
_Cái quần hơi bó .
Nàng bĩa môi :
_Quần thun phải bó chớ anh .
_Nhưng mặc kiểu này trông em hơi ...
Nàng trừng mắt nhìn tôi .Tôi chui tọt vào buồng tắm vớt vát chút ít để cố không rạn vỡ một buổi chiều :
_Trông hơi khiêu khích ...
Mặt nàng tuơi roi rói ,nhưng tôi thì ủ ê khi nghĩ tí nữa phải sóng đôi với một bà quá model ra ngoài phố .Rõ ràng tôi không hợp với loại mốt quá thế này .đồng luơng của một công nhân viên bậc trung như tôi ,hoàn cảnh gia đình cũng trung trung ,thì cái mốt kiểu ấy nhìn từ phía nào cũng thấy chuớng chuớng thế nào .Nhưng dạy dỗ vợ con thời cũng từ từ ...Tôi tự an ủi và suy nghĩ tìm cách thức tỉnh cô vợ mê mốt của mình .
Tối hôm đó ,tôi đưa nàng xem phim ''Xuân tóc đỏ ''.Nàng thủ thỉ bên tai tôi :
_Em ghét mụ Phán Đoan ,trông chẳng ra làm sao cả .Âu hoá với cổ hoá ...
Tôi nhẹ nhàng :
_Ấy ,nguời ta dùng nhân vật để chế giễu những nguời theo mốt mới mà không suy nghĩ đến bản thân ,đến nguồn gốc bản sắc dân tộc Á đông của mình .
Có lẽ chạnh lòng nên vợ tôi bình thêm :
_Nhưng ...chỉ tại mụ Phán Đoan dễ ghét ,chứ nếu một cô khác dễ thuơng ,cũng thời trang thì khác chứ anh ?
Trong bóng tối ,tôi dũng cảm nói lên sự thật :
_Đồng ý với em là mụ Phán Đoan dễ ghét ,và anh cũng đồng ý với em thời trang cũng cần thiết như sự phát triển của cái đẹp ,làm hoàn hảo thêm con nguời .Nhưng em thấy không ,ngoài một mụ Phán Đoan lẳng lơ ,trắc nết dễ ghét ,lại có một mụ Phán Đoan Âu hoá lạc lõng đến độ kệch cỡm khi nhìn toàn cảnh ,cả cô tuyết và nói chung cả bọn nguời học làm sang ấy ,nhìn bộ đồ của họ là đã thấy bực bội lắm rồi ,dễ ghét lắm rồi ...
_Vậy theo ý anh thì thế nào ?
_Mốt đẹp nhất là mốt vừa theo thời mà lại thích hợp với sắc vóc ,hoàn cảnh ,bản thân và môi truờng cùng bản sắc dân tộc của mình .
Sau buổi đi chơi và cho đến bây giờ chúng tôi không hề nhắc lại cuộc đối thoại trong rạp chiếu phim ngày ấy ..Nhưng tôi cảm thấy vợ tôi có nhiều thay đổi ,tóc tai quần áo ,giầy dép đã chuyển sang giản dị hơn ,thanh nhã hơn và mặc dù nàng vẫn thích xem ,thích ngắm các kiểu cọ rối rắm trong các catalô ngoại quốc ,nhưng thực hiện nó có lẽ nàng đã e dè cân nhắc nhiều .
Và điều quan trọng hơn cả là dưới mắt tôi ,trong những bộ quần áo đơn sơ ,nàng trở nên yêu kiều hơn ,xinh xắn hơn ,nhỏ nhắn hơn như thời mới quen nhau .