Buổi sáng với những cơn gió lạnh thổi qua khe cửa bụi. Buổi sáng của cái máy tính quên tắt thi thoảng tút lên một tiếng khẽ. Buổi sáng như nhiều ban mai tinh khiết đầu thu. Nhưng tuổi 19 vĩnh viễn không còn đứng hát mê say giữa khung trời mở rộng.
Khi yêu, bạn mong muốn tình yêu đó là duy nhất, là vĩnh cửu. Nhưng thực tế đôi khi lại diễn biến theo chiều ngược lại. Bỗng nhiên một trong hai người cảm thấy không con yêu nữa và nghĩ đến chuyện chia tay. Hàng ngàn người đã thực hiện những cuộc chia tay một cách giản dị, tự nhiên. Nhưng với không ít người, điều đó thật nặng nề...
Những năm đầu thập niên 90, tôi là con nhóc ham vui, đến chơi nhà đứa em họ, thấy có cái đàn, đánh phát ra tiếng nhạc thật hấp dẫn, liền về năn nỉ, mẹ nhất quyết không mua. Tôi dỗi bỏ cơm. Mẹ mặc kệ.
Mưa vẫn rơi rơi ! từng hạt ngọc ! Ban tặng nhân thế... Một dòng nước mát. Một món quà. Một nguồn sữa mẹ cho tương lai. Từng giọt mưa hòa tan dòng lệ. Dòng lệ nào đang tuôn rơi.Trên mí mắt kìa là ngọc. Là các vì tinh tú... Long lanh. sóng sánh...