Đó là lời cửa miệng của hai đứa phát ra như một câu quát, hoặc để gọi yêu và đôi khi cũng là một câu cảm thán. Nhí nhố từ ngày tìm hiểu, yêu nhau cho đến lúc là con một nhà
Thuở nhỏ, khi nhìn thấy những con bướm đêm màu nâu đất, tôi vừa ghét vừa sợ vì chúng quá xấu xí, không như những chú bướm có màu sắc rực rỡ khác. Cho đến một ngày, tôi đã thay đổi suy nghĩ khi nghe câu chuyện sau:
Có một giấc mơ con đường giạt dào sắc tím bằng lăng và một tình yêu thủy chung không hề đổi thay. Anh chưa thể biết em là ai, nhưng em đang đợi anh bên những con đường ngập màu thương nhớ - phải không người yêu bé nhỏ ...
B chững chạc hơn rất nhiều nhưng ánh mắt vẫn như ngày nào, nóng ấm và trìu mến. B xin lỗi về thời gian qua đã không thể liên lạc với cô như thể đó là lỗi của anh chứ không phải do cô cắt liên lạc, B xin lỗi vì đã để cô ra đi, B xin lỗi vì phải tập trung điều trị chứng vô sinh, không biết kết quả thế nào nên không đến gặp cô khi biết tin cô sắp cưới cũng như khi biết tin cô có con.