Tôi gặp anh tình cờ trong một chuyến đi thực tế về quê anh. Cái giọng nói miền Trung nằng nặng khó nghe ghê nhưng đến sau này tôi mới nhận ra đối với tôi nó quan trọng đến thế!
Hòai niệm vẫn mãi là hòai niệm ...Nỗi đau vẫn mãi là nỗi đau ....Giờ này chắc hẳn người đã mãi mãi đi về nới chốn ấy ...Nơi mà sẽ không có chỗ cho ta , sẽ không có hình bóng của ta tồn tại .... Tại sao anh lại thế .. lại ra đi - lại gửi trọng niềm tin với người em yêu ....