Hai người yêu nhau nhưng chưa ai nói ra.
Sau bao nhiêu năm tình yêu vẫn nồng cháy.
Họ đã thức trắng đêm để nói với nhau về tình yêu ấy.
Một tình yêu đẹp, buồn và lãng mạn.
Ngẫu hứng nào mà nhà thơ nữ đã tha thiết với tuổi hoa của một đời người như thế? Mùa kết trái có khi ngọt khi chua, khi sai mọng khi đèo đọt, sâu rữa. Nhưng hình như khi đã trưởng thành rồi người ta thường ít nhiều thèm thuồng nhìn lại tuổi thơ mình với tiếc nuối.
...Tiếc nuối với ân hận, anh cầu mong sao cho các em còn giữ mãi được những hồn nhiên vô tư của tuổi mình, để màu áo trắng kia đừng vội bay, để...
Liên phải chịu nổi đau ấy một lần nữa. Nhưng anh đã lầm, vì đối với Liên anh chưa bao gìơ thất hứa cả, ngay cả lúc này đây anh vẫn đang ở bên cạnh Liên và sau này vẫn vậy như lời anh đã hứa: “Sẽ ở bên em mãi mãi...” Tôi mong rằng mỗi người chúng ta khi đối mặt với khó khăn hãy biết đúng lên và mỉn cười.