Trong Cuộc Đời Ai Mà Không Từng Khóc. Nhưng Có Bao Giờ Ta Đếm Được Mình Đã Khóc Bao Nhiêu Giọt Nước Mắt Rồi Không.
...........Nước Mắt Thắng Rơi, Trò Chơi Kết Thúc...
Lấy Khăn Giấy Ra.........
.....Lau Khô Nước Mắt, Tiếp Tục Trò Chơi...... KaKa
Cao Hoang Thang chúc các bạn luon zdui zde~
“ Khi còn là của mình thì thấy bình thường quá, để khi mất đi rồi lại thấy nuối tiếc, phải không?”.
Giọng buồn buồn và cái nhìn xa xăm của nhỏ bạn kéo em trở về miền ký ức đã chớm phủ bụi mờ. “Ngày xưa tao với L. cũng giống như mày với H…” Ngày xưa ư, nếu kể về câu chuyện của em ngày ấy, em đã có thể bắt đầu bằng hai chữa “ngày xưa” rồi sao?
Nhìn thấy một bác Hổ đang ngủ say, bên cạnh bác là một ả Rắn, Thỏ ta mới nghĩ bụng: “Ôi, lỡ nó cắn bác Hổ thì sao? Mình phải đánh thức bác Hổ dậy mới được!”. Rồi, tuy run sợ lẩy bẩy nhưng Thỏ cũng nắm đuôi bác Hổ giật mạnh.