“Linh thích Huy, sau này chúng mình sẽ cưới nhau”. Lời hẹn ước hồi trẻ con mà Huy vẫn nhớ mãi đến bây giờ. Mùa hè bố mẹ cho hai đứa đi biển, Linh bắt Huy đi tìm những con ốc biển có phép thuật. Mặc dù sợ nước nhưng cả buổi chiều Huy đi mò ốc biển cho Linh.
Cái nắng nóng chói chang của buổi trưa hôm đặt chân đến TPHCM làm tôi hoa mắt. Tôi như thấy mồ hôi rịn trên da, ướt cả từng sợi tóc. Nóng bốc lên từ đường nhựa, trong đông đúc xe cộ. Cô em họ người Vũng Tàu đang là sinh viên ở TP chở tôi từ sân bay về nơi em đang trọ. Đó quả thực là một khu trọ tồi tàn, từng phòng san sát nhau với tường gạch, mái tôn càng thêm nóng bức.
Quá khứ và hiện tại không thể níu kéo nhau được ( dẫu biết có sự liên kết của chiêm nghiệm ). Tuy nhiên, hôm nay và hôm qua vẫn có sự ràng buộc lẫn nhau bởi sự nhớ nhung. Thế thì hãy nhớ nhung để hôm qua và hôm nay tan biến.