Một buổi sáng thức dậy, ta đứng trước gương, bất chợt nhận ra "ôi sao ta đẹp hơn, cao hơn, cười xinh hơn", nhưng đôi khi bạn lại vô tình khi không thấy được mái tóc mẹ đã có thêm nhiều sợi bạc, ánh mắt cha lại có thêm nhiều nét chân chim.
Hôm nay, tôi sẽ không e sợ. Đặc biệt tôi sẽ không ngại bày tỏ niềm hạnh phúc, hưởng thụ cái đẹp, không ngại yêu thương, và không ngại tin rằng những người tôi yêu đều yêu tôi.
Đàn bà sao mà khổ thế! Có khi đến chết mới hết khổ. Thế là hết một kiếp luân hồi. Khổ cả đời người rồi còn gì, nếu mà có kiếp sau cũng xin một lần được làm đàn ông cho nhẹ cõi lòng. (^_=)