Hoàng ném bức ảnh vào mặt tôi và buông những lời thật cay đắng xót xa: cô là người thế này sao? Tôi thật không ngờ... Đồ hư hỏng… Anh bỏ đi để tôi một mình giữa sân trường với những tiếng nấc nghẹn ngào, tủi nhục không nói thành lời.
Ngày đầu tiên của năm học, vị giáo sư môn hóa lớp của lớp tôi tự giới thiệu mình với sinh viên trong lớp. Rồi dành thì giờ cho chúng tôi làm quen với nhau. Đương lúc tôi đứng dậy nhìn xung quanh thì nhận thấy một bàn tay dịu dàng đặt lên vai mình. Tôi xoay người lại và nhận ra đó là bà cụ có vóc dáng nhỏ bé, làn da nhăn nheo, tươi cười nhìn tôi với nụ cười làm sáng cả gương mặt bà.