Mùa thu Lepaa - một ngày mới. Tôi kéo rèm ra, ánh sáng mờ mờ bao phủ mọi vật xung quanh, mới chỉ bốn giờ sáng. Vậy mà tôi cứ nghĩ mình đã ngủ một giấc dài. Sài Gòn cách Lepaa chỉ bốn múi giờ (vào mùa đông thì năm năm múi giờ), vậy mà đồng hồ sinh học trong cơ thể tôi vẫn chưa kịp thích nghi.
Vớ được ông chồng chậm hiểu, ngốc nghếch có lẽ các bà vợ chỉ có thể được ngắm thoả thích mà không "làm ăn" được tí nào cả. Đến mồng một tết cũng chỉ được ngắm thì đúng là...