 Anh chàng của lần hẹn thứ mười Lần thứ mười đi xem mặt, sao Cẩm Linh chán ghét cái trò cứ lặp đi lặp lại nhiều lần đến thế. Uể oải thức dậy sau tiếng dục giã của mẹ, Cẩm Linh bước ra khỏi chăn ấm mà mồm vẫn cứ lẩm bẩm. Chẳng dám từ chối sự sắp đặt của mẹ, đúng hơn là Cẩm Linh không còn đường rút lui khi cứ hết lần này lại đến lần khác nữa nói bận việc.
|
 Một Chiều Đông Chiều nay một chiều đông Dù có giọt nắng hồng Dù có vòng tay ấm Vẫn nghe buồn mênh mông
|
 Xấp Lá Khô Tìm nét đáng yêu của mái tóc hạt dẻ rối bù, tìm nụ cười trong lành và sự bình yên trong cuộc sống và tìm cả một ai đó luôn có niềm tin Kiên Định chờ đợi anh - anh chọn em, Hạt Dẻ à...!
|
|
 Thư gửi Chị không biết phải bắt đầu từ đâu, nhưng có lẽ từ cách xưng hô em nhé! Chị và em bằng tuổi nhau nên từ trước đến giờ mình vẫn hay xưng tên hay xưng tớ - cậu. Hôm nay chị sẽ gọi là “em” xưng chị cho phải phép và thân mật hơn.
|
 TRĂNG ƠI ! TA YÊU NGƯỜI Trăng đang trôi trên những cánh đồng
Lúa vàng trĩu hạt trải mênh mông
Ta ước làm dòng sông chở lúa
In giữ vầng trăng, đón đợi mùa.
|
 Nếu thời gian có quay trở lại... Chẳng biết từ khi nào, con bé ngốc nghếch phố núi như tôi lại đem lòng yêu anh, người con trai đất Sài thành. Anh rất lãng mạn, đa cảm. Điều đó cũng đúng thôi vì anh vốn là dân Mỹ thuật. Chúng tôi quen nhau thật tình cờ và rồi tình yêu đến với chúng tôi cũng đầy bất ngờ...
|
 Chùm Hoa Trắng Rụng Xuống Sân Tình Yêu (9) "Hãy là hoa xin hãy khoan là trái
Hoa nồng hương mà trái lắm khi chua"
Ngẫu hứng nào mà nhà thơ nữ đã tha thiết với tuổi hoa của một đời người như thế? Mùa kết trái có khi ngọt khi chua, khi sai mọng khi đèo đọt, sâu rữa. Nhưng hình như khi đã trưởng thành rồi người ta thường ít nhiều thèm thuồng nhìn lại tuổi thơ mình với tiếc nuối.
...Tiếc nuối với ân hận, anh cầu mong sao cho các em còn giữ mãi được những hồn nhiên vô tư của tuổi mình, để màu áo trắng kia đừng vội bay, để...
|
|
Điều mà tôi nhận ra Mẹ dịu dàng xoa đầu và nói. Đau thì khóc chứ sợ gì ccon ơi.
|