“Tan sở rồi về nhà sớm anh nhé!”- tôi dặn chồng rồi rời khỏi phòng làm việc trước. Anh chỉ ậm ừ một tiếng rồi cũng không hỏi thêm gì. Hôm nay là kỷ niệm ba năm ngày cưới của chúng tôi. Tôi không biết liệu anh còn nhớ không? Nhưng tôi nghĩ là anh biết lý do vì sao tôi dặn anh về sớm.
Anh chọn con đường lặng lẽ đi bên em, âm thầm dõi nhìn hình bóng em, là người đàn ông bóng tối của cuộc đời em. Hãy để anh được yêu em như thế, em nhé! Đừng bao giờ hỏi tại sao anh yêu em, cứ mãi yêu em như thế. Đơn giản, đó là vì anh yêu em, ngay cả khi em không còn thuộc về anh
Trời lại mưa, những cơn mưa đầu mùa làm tôi nhớ tới hồi mới gặp anh trên mạng. Thưở đó mùa mưa cũng vừa mới đến, còn tôi thì mới biết truy cập Internet...
Bất kể bạn có mê tín hay không vẫn xin bạn đọc bài văn dưới đây
Sau khi đọc xong bài văn này, trong vòng 4 ngày may mắn sẽ đến với bạn.
Tôi không thể cho bạn tiền, vì tôi không có tiền.