Trong suốt hai tuần qua, chúng tôi đã nhận được rất nhiều bài viết cũng như ý kiến tâm huyết của bạn đọc gửi tới diễn đàn này. Bài viết sau đây của tác giả Huỳnh Tài thay cho lời kết khép lại diễn đàn. Xin chân thành cảm ơn và mong tiếp tục nhận được sự quan tâm của bạn đọc đối với các diễn đàn sắp tới.
Lần này thì cô bé đã lầm, cô đã giật mình thức dậy khi ánh nắng xuyên qua rèm cửa và chui tọt tận đến nơi cô bé nằm, và chung quanh cô cũng không phải là căn phòng mà cô đã sống trong mười mấy năm trời, mà là căn phòng màu tím, căn phòng mà cô đã ngủ tối hôm qua. Cô bàng hoàng, chẳng lẽ giấc mơ dài đến như thế? Hay chính vì lời ước hôm qua của cô nên thượng đế đã cho cô ngủ thêm 1 ngày nữa?