Tôi sẽ mỉm cười nhiều hơn trước những bất hạnh của riêng mình và biết im lặng chia sẻ nỗi đau của mọi người. Tôi sẽ dùng nhiều thời gian để nhìn lại những hạnh phúc đang có và bớt dằn vặt mình về những nhược điểm vốn dĩ của bản thân.
Một hôm, một sinh viên trẻ có dịp đi dạo với giáo sư của mình. Vị giáo sư này vẫn thường được các sinh viên gọi thân mật bằng tên "người bạn của sinh viên" vì sự thân thiện và tốt bụng của ông đối với học sinh.
Gia sư – Trò, vậy là cuối cùng em cũng phải tự mình dứt bỏ tiếng gọi thân thương đó. Tình yêu Gia sư – Trò rồi đây sẽ chỉ là dĩ vãng – một dĩ vãng buồn, không bình yên. Em không đủ can đảm hay em quá yếu đuối để đối mặt với ngăn cản của gia đình?! Dù sao đi nữa em vẫn phải mất anh – mất đi tình yêu của mình.