Lạnh lùng và ấm áp - Nghỉ tiết. Em đạp xe lơ ngơ giữa phố. Hình như mọi thứ đẹp hơn khi mình đi chậm lại thì phải. Mấy con phố này ngày nào em chẳng ngang qua, vậy giờ có vài thứ thấy lạ quá. Như cái cây Osaka đứng góc phải công viên nè, hóa ra dưới gốc của nó có mọc cỏ ba lá. Sao em không biết nhỉ?
Nhanh quá, đã 10 năm rồi. Còn nhớ buổi chiều đầu tiên tôi gặp em trong lớp luyện thi đại học tại trường ĐH Nông nghiệp I. Tôi nhớ rất rõ em mặc áo sơ mi trắng có chấm đen, tôi đến muộn nên phải ngồi cuối cùng và em cũng vậy