Em có biết rằng anh nhớ em nhiều lắm không? Anh ăn không ngon nhưng ngủ như điên, anh đi giầy quên đi tất, ăn sáng quên đánh răng, anh dùng xăng vo gạo, anh khờ khạo cũng chỉ vì yêu em đó
Miễn là chúng ta còn kí ức thì ngày hôm qua vẫn còn tồn tại Miễn là chúng ta còn hy vọng thì ngày mai vẫn chờ đợi Miễn là chúng ta có tình bạn thì không ngày nào la lãng phí
"...Tôi lơ ngơ bước vào và chạm mặt anh... Ấn tượng đầu tiên của tôi về anh là bóng dáng thư sinh chăm chỉ, vừa hì hụi nhóm bếp than đầy khói vừa tranh thủ đọc sách liến thoắng. Bỗng mắt anh ngước lên nhìn tôi không chớp, khiến tôi bối rối khẽ quay đi...".