Dòng sông cũ vẫn mãi êm trôi theo ngày tháng, từng hàng cây rũ nghiêng nghiêng chìm trong bóng chiều xuống…”, lời bài hát cũng là nỗi buồn da diết trái tim tôi.
...Một điều thật đáng buồn trong cuộc sống là khi bạn gặp một người có ý nghĩa đối với bạn, để rồi cuối cùng nhận ra rằng người ấy sinh ra không phải để cho bạn và chỉ có thể để người ấy ra đi…
Người mẹ mệt mỏi trở về nhà từ cửa hàng, kéo lê túi hàng trên sàn bếp. Đang chờ bà là đứa con trai 8 tuổi, lo lắng kể lại những gì mà em nó đã làm ở nhà: “Lúc con đang chời ngoài sân còn bố đang gọi điện thoại thì John lấy bút chì màu viết lên tường, lên chính tờ giấy dán tường mới mà mẹ dán trong phòng làm việc ấy! Con đã nói với nó là mẹ sẽ bực mình mà!”
FROM off a hill whose concave womb reworded A plaintful story from a sistering vale, My spirits to attend this double voice accorded, And down I laid to list the sad-tuned tale; Ere long espied a fickle maid full pale, Tearing of papers, breaking rings a-twain, Storming her world with sorrow's wind and rain.