"GIẢ NHƯ ANH MUỐN LỢI DỤNG CÔ THÌ CÔ CŨNG CHẲNG CÒN GÌ ĐỂ MẤT"-CÔ NGHĨ VẬY VÀ SAU MỘT HỒI LƯỠNG LỰ, CÔ ĐỒNG Ý THEO ANH...ĐÂY CHỈ LÀ MỘT CÂU CHUYỆN CÓ THẬT VÀ TÁC GIẢ CHỈ VIẾT LẠI VỚI MONG MUỐN TRONG CUỘC SỐNG TÌNH YÊU ĐÍCH THỰC SẼ LUÔN TỒN TẠI VÀ MÃI MÃI XANH TƯƠI...
Ngẫu hứng nào mà nhà thơ nữ đã tha thiết với tuổi hoa của một đời người như thế? Mùa kết trái có khi ngọt khi chua, khi sai mọng khi đèo đọt, sâu rữa. Nhưng hình như khi đã trưởng thành rồi người ta thường ít nhiều thèm thuồng nhìn lại tuổi thơ mình với tiếc nuối.
...Tiếc nuối với ân hận, anh cầu mong sao cho các em còn giữ mãi được những hồn nhiên vô tư của tuổi mình, để màu áo trắng kia đừng vội bay, để...
Hai bố con đã cãi vã với nhau. Con đã rất bực tức và bố cũng thế. Bố đã mất bình tĩnh, thế là hai bố con ta to tiếng với nhau. Con biết đấy, rốt cuộc là la hét chẳng giúp ích được gì ngoại trừ làm cho mọi thứ đều trở nên tồi tệ hơn.