Xét cho cùng tình yêu cũg như trò chơi.....Hôm nay thích thì chơi....hôm sau ko thích thì game over..... Vậy tại sao fãi cố gắng để rồi mìh đau thật đau khi trò chơi kết thúc..... Chi bằng mìh là người kết thúc trò chơi.......
Bài thơ nè viết cách đây gần 4 năm rồi, khi mình chỉ là 1 cô học sinh lớp 12, có quá nhiều căng thẳng khi ôn thi, mình đã quyết định thay đổi bản thân để cảm thấy bớt nặng nề và mình chợt nghĩ, nếu người ta yêu tự nhiên thay đổi thì sẽ thế nào nhỉ???
Đường vào tim em sao quá là rắc rối Đồ thị hàm số nào cũng chẳng vẽ nổi đường đi Dài vô tận như một số pi Dù cố mấy anh cũng không đi hết Từ bao giờ, vì sao anh không biết Rằng trong anh , em đặc biệt vô cùng Có thể chỉ từ một ánh mắt bỗng dưng Như qua điểm uốn, đồ thị bất ngờ đổi dấu Rồi cứ tự nhiên đồng biến tăng dần