Trong những năm 80 thế kỷ trước, GS Dan và vợ là Elizabeth Holderman (Liz) sang làm việc tại Đại học Cần Thơ. Tại đây ông chứng kiến nhiều sinh viên Việt Nam phải "đánh vật" với những giáo trình tiếng Anh của các tác giả Mỹ, Anh biên soạn dựa trên văn hóa phương Tây - một nền văn hóa rất khác với Việt Nam và các quốc gia châu Á. Ngoài ra, việc đi nhiều nơi trên thế giới, cùng thời gian 2 năm làm việc ở Viện Quan hệ quốc tế Hà Nội giúp vợ chồng GS Dan nhận ra nhiều bạn trẻ châu Á rất lúng túng khi phải giới thiệu về văn hóa của mình do thiếu vốn từ. Từ đó, ý tưởng biên soạn một bộ giáo trình tiếng Anh về văn hóa cho sinh viên Việt Nam được hai ông bà nhen nhóm trước thềm thiên niên kỷ mới và người đầu tiên ủng hộ là GS Võ Tòng Xuân khi Đại học An Giang mới ra đời.
GS Dan cùng với Liz và các cộng sự khác đã tổ chức rất nhiều cuộc gặp gỡ, lắng nghe ý kiến của giáo viên dạy tiếng Anh trường Đại học An Giang làm cơ sở cho việc biên soạn giáo trình. Lý do duy nhất để nhóm quyết tâm thực hiện đến cùng việc biên soạn một giáo trình tiếng Anh vừa phát triển bốn kỹ năng nghe - nói - đọc - viết, vừa đặc trưng cho văn hóa Việt Nam, chính là sự thách thức. Họ đã tìm đủ sáng kiến và kiên trì vượt qua những khó khăn mà hai bên gặp phải. Không thể bỏ công việc giảng dạy tại Mỹ để sang Việt Nam dành hết thời gian cho việc biên soạn sách, GS Dan và Liz đã đi tìm tài trợ. Từ năm 2000 đến nay, họ đã lần lượt đưa 10 giáo viên bộ môn tiếng Anh của trường Đại học An Giang sang trường Đại học Bluffton, Ohio và Đại học Eastern Mennonite, Virginia (Mỹ), vừa học thạc sĩ vừa góp ý, tìm tài liệu cho việc soạn một giáo trình tiếng Anh thuần Việt trên đất Mỹ.
Và bộ giáo trình IC3 đã trở thành một phần cuộc đời của GS Liz. Từ hai năm nay, bà dành toàn bộ thời gian cho việc biên soạn bộ giáo trình này với 40 giờ làm việc chăm chỉ mỗi tuần.
Sau 7 năm, bộ giáo trình IC3 đã trở thành một nhịp cầu. Các giáo viên, sinh viên ở Peru, Nepal, Iran, Ấn Độ, Việt Nam... đang tìm học liệu về các lĩnh vực văn hóa nước mình để IC3 vươn ra nhiều quốc gia, giúp mọi người xích lại gần nhau bất chấp các rào cản địa lý, màu da hay tôn giáo. Hẳn nhiều người đã nhìn thấy điều mà GS Dan nhìn thấy cách đây 15 năm - sinh viên ngành tiếng Anh ở các nước châu Á chỉ được học về văn hóa phương Tây - nhưng việc chính vợ chồng ông chứ không phải ai khác chủ động biên soạn giáo trình này chỉ có thể lý giải bằng tấm lòng của hai giáo sư "luôn mong mỏi xây dựng một nền hòa bình toàn cầu, liên kết các học giả trẻ, những người vì hòa bình nhằm bảo vệ công lý và duy trì tình thương bao la trên toàn thế giới, hành động hướng đến mục tiêu làm thế giới xích lại gần nhau thông qua đối thoại, thấu hiểu và bắc cầu văn hóa".
Nguyễn Thị Xuân Huệ, sinh viên năm thứ 3 chuyên ngành Sư phạm tiếng Anh trường Đại học An Giang, lớp đầu tiên học giáo trình IC3 phấn khởi: "IC3 rất thú vị. Khi tụi Huệ học một bài về đổi mới, thầy cô yêu cầu không chỉ tìm tài liệu trên mạng mà còn phải hỏi từ cha mẹ, những người lớn tuổi. Như vậy, ba mẹ cũng góp sức vào việc học của Huệ, biết Huệ làm gì và Huệ thì có thể tâm sự nhiều hơn với ba mẹ về chuyện học".
Ông Daniel W.Wessner, giáo sư ngành quốc tế và chính trị học tại Đại học Eastern Mennonite, bang Virginia, Mỹ, đã tốt nghiệp tiến sĩ ngành quốc tế học tại Đại học Denver. Phương pháp phát triển giáo dục của ông bằng cách "học đa năng" qua chương trình Thế hệ tương lai và chương trình IC3 (Năng lực giao tiếp xuyên văn hóa) đã nối liền các khu đại học và cộng đồng học tập tại Peru, Ấn Độ, Nepal, Tây Tạng và Việt Nam.
Một vị hiệu trưởng khả kính của một trường đại học ở Virginia (Mỹ) đã nhảy khỏi ghế và phấn khích hét lên "That's it!" (Đây rồi!) khi dự một hội thảo về IC3. Giáo trình này là bức tranh rõ ràng của những gì ông mường tượng cho một công cụ có thể làm nên sự thay đổi trong việc học ngoại ngữ thứ hai, đối thoại các vấn đề văn hóa trên toàn cầu và đem hòa bình đến cho thế giới. |