Đã biết chẳng thể cùng nhau
Sao bằng lăng cứ tím màu thương nhớ
Đã biết mình trao yêu thương lầm lỡ
Tím một lần cho con tim lỡ dở
Sao tím hoài,tím mãi bằng lăng ơi ?
Nắng rục rỡ,nắng vàng rộm khoảng trời
Cho bằng lăng tím thay lời khát khao
Lão ve gàn dở hát ngêu ngao
Giữa trưa hè nắng làm nao lòng người
Bằng lăng hỡi bao giờ em mới cười?
Dẫu biết rằng em không yếu đuối
Mưa giăng lối hay nắng ngập trời
Em tím hoài,tím mãi bằng lăng ơi
Chỉ tại người ta vô tình rẽ lối
Để mặc bằng lăng đứng lẻ loi
Đã biết con tim bị lừa dối
Sao bằng lăng chung thủy cả cuộc đời?
Phải rồi,lão ve gàn dở kia ơi !
Chỉ có lão mới hiểu được khoảng trời
Mà bằng lăng cả cuộc đời tím biếc
Tím hết mình cho những nỗi xót xa
Hoàng hôn lặn,cơn mưa rào vội vã
Lão ve già mới hấp hối chiều qua
Bằng lăng không khóc khi đêm về hối hả
Bằng lăng không khóc cho những gì đã qua
Có thể là cơn mưa rào cuối hạ
Đã mang theo những nỗi ưu phiền
Nhưng chắc gì người ta đã biết
Những gì đã qua bằng lăng không hối tiếc
Vẫn hết mình cho một màu tím biếc
Tím hết mình cho một nỗi niềm riêng