Ngày Anh đến người ta đưa Em đi bằng xe SH màu trắng
Anh đứng nhìn im lặng, mà nghe con tim nhức nhối vô cùng
Em quay lại nhìn tôi bằng một nụ cười chua chót
Bổng dưng tôi đỏ mặt nhói tim đau
Người ta đưa em đi rồi, bỏ lại một khung trời vàng ói
Than ôi ! anh đến đây làm chi nữa .
Người ta có SH có áo quần bóng bẩy, có giầy cao, có đồng hồ và có nụ cười óng ánh vàng thau .
Còn anh anh biết lấy đâu ra
Anh chỉ có chiếc áo rách vai ,và cái quần đã mạn chồng lên mấy lớp
Với đôi tay chai sạm
Thì làm sao em có thể yêu tôi
Tôi không có những thứ mà người ta có
Nhưng tâm hồn em lại tươi xanh bằng thứ đó
Phải chi tôi hiểu em từ trước
Thì tôi đâu có đến gần và cũng không cần trái tim đen em rung động
Người mà em yêu chỉ đáng giá 80 triệu đồng như cục nam châm làm cho em chung thuỷ .
Nó dụ em về với nó đêm nay
Thì thôi tôi chiệu đắng cay
Chúc em hạnh phúc tràn đầy năm canh .