Tôi đã đếm từng đêm dài đi qua
Sau vệt mong manh của làn khói thuốc
Hình như có hình dáng em quen thuộc
Thoáng mập mờ trong hư ảo vờn bay
Nhớ nhung vàng trên những đầu ngón tay
Mà đêm đen còn dài theo hơi thở
Sương xuống lạnh hơi cay vầng mắt đỏ
Lệ tình buồn khô cạn giữa bơ vơ
Lâu lắm rồi tôi chẳng dám tìm mơ
Bởi tôi sợ phải thấy mình lạc lõng
Vũ trụ chung quanh chỉ là khoảng trống
Hồn u mê trong khoảnh khắc đợi chờ
Không còn nhớ mình thức tự bao giờ
Bóng thời gian đã nhoà trong đêm tối
Chỉ có tiếng nhịp tim đau cằn cỗi
Vọng miên man từ vực thẳm tù đày