Trời có làm gió làm mưa Rối tung từng sợi tóc em mềm Lời thơ buồn sẽ rụng trong dòng tóc Say ngất ngư trong muôn nỗi muộn phiền Lòng bỗng mềm như muôn sợi mưa ngâu
Tôi bây giờ cũng chỉ còn khúc hát Tự ru mình những lúc nhớ về em Xin được tan trong hư không của gió Quay quắt tìm người trong cõi mênh mông