Ta nào biết trái tim mình sao mền yếu Chỉ một người mà sao mãi chẳng quên Lòng mách bảo lí trí phải nhanh quên Mà trái tim ta chỉ càng gắn chặt Để nước mắt cứ tuôn dài tuôn mãi Trải lên đời lên một kiếp bi ai Người đâu biết lòng ta nghĩ những gì Như thể người không mường gì ta hết Người đã quên những gì ngày xưa ấy Quên những lời người đã nói cùng ta Chỉ có ta là ngóc nghếch thôi mà Cứ tin rằng người sẽ quay trở lại Mang ta đến một phương trời mơ mộng Mà không biết nghĩ đến cảnh chia lyĐã đành vậy mà người sao vô tình Nỡ quên đi những gì xưa đã nói Ta ngốc lắm cứ đi tìm tri kỉ Để một ngày lại đau khổ từ đây Tri kỉ ư người đâu có trên đời Chỉ có ta là mơ màng đến vậy Ta hết lòng yêu thương rồi nhận lấy Một tấm lòng gục ngã giữa mênh mông Rồi viện cớ an ủi giữa hư không Buộc lòng mình phải sống trong hi vọng Để rồi khi trái tim đau nhức nhối Ta chẳng còn nghĩ đến thủa ngày xưa Mộng ước kia chỉ còn ta thôi mà Nào biết đến tương lai nay mù mịt Tháng năm trôi lòng người ta chẳng biết Nghĩ đến ta ôi một giấc mơ nhiều Ta mơ hồ trôi nổi giữa mông lung Chỉ mình ta còn sống trong ảo mộng Người rời ta đến nơi nào xa lắm Chẳng muốn màng đến hai chữa " yêu đương" Người vô tình rớt lại một nỗi đau Mà không ai trên đời này hiểu được Người vô tình hay lòng người tàn ác Không cho ta được viết trọn chữ yêu Yêu thương lắm giờ nhận lấy khổ nhiều Còn lòng người nay thế nào rồi nhỉ Hay giờ này người vẫn luôn ích kỉ Không mở lòng để đón nhận tương lai Ta luôn chờ luôn đợi một ngày mai Người mở lòng ôm tận cùng nắng ấm
...............................................Rosa laevigata michx.......................................