Có nỗi buồn nào không bao giờ cạn?Có nỗi đau nào chẳng bao giờ nguôi?Đã bao lần phải gạt lệ chia phôiTim tan nát với nỗi sầu man mác.Gặp lại người, phải giả bộ ngơ ngácĐau âm thầm, quay bước mà lệ rơiTừng đêm về nỗi buồn cứ chơi vơiTim vẫn gọi vẫn tìm về nỗi nhớ