Không phải là tình nhân
Cũng không là bè bạn
Chỉ biết sơ đôi tháng
Xem như là nguời thân
Chiều buồn ngồi truớc sân
Em ngang phòng ghé lại
Gửi anh ít bánh traí
Gọi chút tình em trao
Không là gì của nhau
Nhận vào anh sẽ "nợ"
Bởi anh đây rất sợ
Khi không còn của nhau
Anh vừa nếm thuơng đau
Đắng còn hơn thuốc dộc
Anh không nhận em khóc
Nhận.. nợ này trả sau