Thôi chia tay, em rời xa lối nhỏ Trách chi em, không đi hết con đường Sẽ chẳng còn tiếng nói nghĩa yêu thương Vết chân xưa, vấn vương màu bụi đỏ Nào trách em, lời yêu nay bỏ đó Hồn dại khờ trống vắng thật ngu ngơ Xếp tình thơ trong men đắng khù khờ Ôi man dại nỗi buồn về mơn trớn Thôi chia tay ru tình vào quên lãng Cuộc tình đành cuốn theo gió mùa đông Trách chi ai lời hứa lúc ban đầu Môi mặn đắng nhìn mây trời ngơ ngác Hỡi em yêu, nay xa rời thương nhớ Cả mảnh trời xanh biếc chợt hư hao Nghìn trùng xa, anh tay vẫy, tay chào Tình dẫy chết, hay đời mình dẫy chết Thôi đừng tiếc... Chuyện tình không đoạn kết Chẳng tương lai... thôi thế mình chia tay