Em chẳng bao giờ hạ mình trước anh đâu
Dù trước đó em hoàn toàn bất lực
Dù yêu anh bao lần em đã khóc
Em chẳng hạ mình xuống trước anh đâu
Em chẳng cần chúng ta phải thương nhau
Không thể là tình yêu thì chúng ta là bạn
Dù không được yêu em vẫn muốn đứng trước anh lãnh đạm
Chẳng cúi đầu em cũng chẳng cầu xin
Em chẳng bao giờ hành hạ trái tim
Sống tủi hổ trong tình yêu nô lệ
Chẳng làm gì khiến mình nhỏ bé
Em chẳng hạ mình xuống trước anh đâu
Em chạy dọc mùa thu tìm anh
Chạy tức tưởi trong âm thầm lệ rụng
Cả yêu thương lẫn tủi hờn căm giận
Em và em đã trút xuống mùa thu
Và em đã yêu, đã chờ đội ngẩn ngơ
Đã một thời mùa thu là hạnh phúc
Để bây giờ trước khổ đau em không còn biết khóc
Những kiếm tìm rơi dọc mùa thu.