Mùa hạ nào cũng thế
Trăng lại buồn mênh mang
Một mình giữa đêm tàn
Trăng nhớ người bạn lớp
Lời yêu Trăng chưa nói
Mà hạ đã đến rồi
Cô đơn đứng giữa trời
Trăng khóc thầm buồn bã
Buông ánh vàng khắp chốn
Trăng đi đến từng nhà
Tìm nguời bạn hôm qua
Mà sao hoài không thấy
Giữa đêm khuya trống vắng
Trăng ôm giọt lệ sầu
Người bạn hôm qua đâu
Trăng thấy lòng thương nhớ
Mùa hạ sao không đi
Để Trăng buồn như thế
Thu ơi sao không về
Để Trăng nhớ hình ai
Ôi vầng Trăng mùa hạ
Một mình cứ ngẩn ngơ
Khuya rồi sao chưa ngủ
Nhớ ai suốt đêm dài !!