Tôi thường nghĩ trái tim tôi là đá Dệt bằng băng nên chẳng chảy bao jờ Rồi năm tháng dòng đời trôi đi mãi Nụ cười hồng cùng ánh mắt xanh trong Mùa xuân đến đất trời thay hoa lá Mùa đông về cho hoa cúc tàn phai Mùa hạ đến tình yêu tôi cũng đến Ánh mắt người gõ cửa trái tim băng Tôi mới biết trái tim tôi là máu Dệt bằng hoa và thơ thẩn cùng trăng Tôi mộng tưởng cuộc đời đầy mộng đẹp Hạnh phúc rồi sẽ mỉm cười với tôiRồi 1 ngày người bỏ tôi đi mãi Tôi mới bik trái tim tôi rỉ máu Ánh mắt người là cả 1 niềm đau Tôi lang thang và cố gắng đi tìm Tìm bóng người bằng tình yêu tôi đã cóVá tim mình như ánh sáng vá trời xanh...