Bằng Lăng Khóc -
( Gửi người tôi yêu....................... đừng khóc nhé anh ! .......................dù cho em có chết...........)
Có ai vui vẻ mãi không anh ?
Chắc đôi khi anh cũng buồn anh nhỉ ?
Em vẫn thường ngẩn ngơ và vô vị
Nhớ mông lung kéo rộng những đêm dài
Có khi nào anh thức đợi ngày mai
Để đêm trắng không một lần chợp mắt
Khi bình minh soi gương anh bắt gặp
Ánh mắt buồn lơ đãng cô đơn
Đời dài rộng đau khổ vẫn nhiều hơn
Phải trân trọng những niềm vui đang có
Bằng Lăng chết hãy yêu từng nhánh cỏ
Bởi hoa hay héo cỏ thường tươi.
Mất em anh hãy đến bên người
Đừng giữ mãi niềm đau cho muôn thủa
Dòng lệ đời đôi khi thường chan chứa
Khóc thật nhiều để vơi bớt đau thương
Khi Bằng Lăng kia rơi kín mặt đường
Nhìn hoa khóc đừng buồn đau anh nhé ?
Bởi hạ qua thu về bao mới mẻ
Thu vàng đi đông sẽ đến bên người
Dã Quỳ nở ngàn đóa vàng tươi
Hãy hạnh phúc trọn vẹn mùa hoa tuyết
Bằng Lăng chết cánh tan vào gió biếc
Lướt dạo chơi trên thung lũng hoa vàng
Đau, khổ, buồn rồi hạnh phúc lại sang
Xa nhau chưa phải là xa vĩnh viễn
Hãy bước đi dòng đời luôn biến chuyển
Qua màn đêm đời sẽ bớt cô đơn
Đời dài rộng đau khổ vẫn nhiều hơn
Phải trân trọng những niềm vui đang có