Gió êm ái dịu dàng
Ru à ơi ngọn cỏ
Đôi khi gió giận hờn
Biến mình thành bão giông
Chuyện ngàn năm của gió
Cứ mải miết đi tìm
Một điều chi chẳng biết
Chỉ thấy gió một mình
Đi lang thang khăp chốn
Gió đôi khi tinh nghịch
Cứ ngắt hoài lá cây
Bập bùng trong ánh lửa
Lô đùa cùng sóng xô
Gió cũng có tình yêu
Nhẹ nhàng mà nồng thắm
Thả mình trong mắt biếc
Hôn lên nhánh hoa hồng
Gió nhẹ nhàng đưa hương
Đôi khi gió thất tình
Lấy mây làm nước mắt
Cả thế gian ngập tràn
Trong làn mưa lạnh ngắt
Nhiều khi gió giận hờn
Chân trời xa hiu hắt
Gió ùa về kêu thét
Cây oằn mình đớn đau...
Vẫn mải miết đi tìm
Một điều chi chẳng rõ...
Như tim kia vẫn đập
Trong nhịp nồng ấm êm
Như tình yêu đôi lứa
Có,ngọt,buì,đắng,cay
Chuyện tình yêu nhân thế
Có bao giờ dịu êm...